Thursday, October 31, 2013
Video và những bài hát mừng Ngày về của Đinh Nhật Uy Oct 2013
Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghể / Nguyễn Đức Quang
Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng
Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng ngày qua
Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng
Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời
Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên
TRẢ LẠI CHO DÂN
Trả lại đây cho nhân dân tôi
Quyền tự do, quyền con người
Quyền được nhìn, được nghe, được nói
Quyền được chọn chân lý tự do
Quyền xóa bỏ độc tài độc tôn
Trả lại đây cho anh quân nhân
Quyền được sống đời trai hùng
Quyền tự hào, tự tôn nòi giống
Là bảo vệ non nước Việt Nam
Là bảo vệ dân lành Việt Nam
Trả lại đây quyền phúc quyết của toàn dân
Dân biết điều gì dân cần
Để tự do mưu cầu hạnh phúc
Trả lại đây quyền chính đáng của người dân
Dân biết chọn gì cho mình
Cho thái bình non nước Việt Nam
Duy Quốc Nam, tháng 3-2013
Dậy Mà Đi Hỡi Đồng Bào Ơi
Dậy Mà Đi / Nguyễn Xuân Tân
Dậy mà đi, dậy mà đi
Ai chiến thắng không hề chiến bại
Ai nên khôn không khốn một lần
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi
Đừng tiếc nữa cần chi khóc mãi
Dậy mà đi sông núi đang chờ
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi
Bao nhiêu năm qua dân ta sống không nhà
Bao nhiêu năm qua dân ta chết xa nhà
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi
Hẻm sâu Sài gòn / Nỗi oan hủ tiếu gõ
Phần 2/3
Phần 3/3
Nỗi oan hủ tiếu gõ
Note: Một số hình ảnh trong bài viết này là hình minh họa
Phải điều tra kẻ gây ra "nỗi oan hủ tiếu gõ"!
Từ
ngày có thông tin hủ tiếu gõ nấu bằng thịt chuột cống, người bán hủ tiếu này
đành ăn hủ tiếu thay cơm vì ế
Trong
70 ý kiến phản hồi bài “Không có chuyện chuột cống trong nồi hủ tiếu
gõ” có rất nhiều lời chia sẻ với những người bán hủ tiếu gõ, đồng thời
đề nghị phải tìm ra và xử lý người đã tung ra câu chuyện không có căn cứ
này.
Nói lấy được
Đây
là một bài viết không có chứng cứ, không có cả thông tin tối thiểu được xác
thực. Tác giả này có lẽ ngồi một chỗ hóng hớt nghe chuyện tầm phào ngoài quán
cà phê rồi phóng tác. Cái đáng nói nhất là hình như tác giả viết theo lối “nói
lấy được” không cần kiểm chứng thông tin mà còn cố ý vơ đũa cả nắm. Hơn nữa,
bài viết ngoa truyền này đã gián tiếp làm hại những người - đa số là nghèo túng
- làm nghề bán mì gõ. Tôi cho rằng sau khi bài viết này ra đời và bị những
người ưa chuyện giật gân, thích thú tiếp tay lan truyền mà không kèm theo lời
suy xét, phê phán thì bát cơm của không ít đồng bào miền Trung nghèo khó tha
hương sẽ vơi bớt đi. Mồ hôi sẽ loang rộng nhiều hơn nữa trên lưng áo của các
anh các chị đang thâu đêm đẩy xe mì gõ trên lề đường, góc phố Sài Gòn. Nhiều
ánh mắt trẻ thơ trong những phòng trọ nóng nực, tối tăm sẽ nhòe đi vì không
hiểu tại sao ba mẹ chúng không có tiền mua cho con manh áo mới.
LÊ
BÌNH
Đau
lòng
Cách
đây mấy chục năm, thời bao cấp ở Hà Nội cũng có tin đồn này, chỉ khác là chuột
trong nồi nước phở. Chắc người viết bài này đã “xào” và cho chuột vào nồi nước
lèo của hủ tiếu vì chẳng có bằng chứng nào chứng minh trong bài viết này cả.
Bỗng thấy xót xa cho những người bán hủ tiếu bị ảnh hưởng tới miếng cơm vì cái
tin cũ rích được mang ra xào lại của một kẻ thiếu lương tâm...
Lê
Văn Tân
Tin đồn hại người
Với
tốc độ phát triển của công nghệ thông tin như hiện nay, việc lợi dụng nó để
phát tán, xuyên tạc những nội dung thiếu căn cứ là cực kỳ nguy hiểm, ảnh hưởng
nghiêm trọng đến quyền và lợi ích chính đáng của không chỉ người trong cuộc mà
còn gây tâm lý hoang mang lo sợ cho cả xã hội. Gần chỗ tôi ở (Q.Tân Phú,
TP.HCM) có một người quê ở Quảng Nam vào sống bằng nghề bán hủ tiếu
gõ. Đêm nào cũng bán đến hơn 2g sáng. Chừng 6g30 sáng lại tiếp tục cặm cụi rửa
xương, chặt xương rồi cho vào nồi đun đến 3-4 giờ chiều. Như vậy, rõ ràng để có
tô hủ tiếu thơm ngon cho chúng ta thưởng thức, anh này phải bỏ thời gian cho
một quá trình chế biến vất vả, nghiêm túc. Thiết nghĩ cơ quan chức năng cần
phải vào cuộc điều tra làm rõ nội dung mà bài viết nêu để xử lý nghiêm những
người cố tình gây hoang mang trong xã hội.
Thành
Công
Cần xử lý
Đề
nghị các cơ quan vào cuộc làm rõ nội dung bài viết đó độ chính xác như thế nào
để có cơ sở xử lý người viết bài. Đừng làm ảnh hưởng đến cuộc mưu sinh của rất
nhiều người dân lương thiện chỉ vì sự ích kỷ của một cá nhân muốn nổi tiếng
bằng cách tung tin thất thiệt qua một bài viết giật gân, câu khách. Cộng đồng
mạng cần có cái nhìn sâu hơn vào vấn đề này, đừng hùa theo những tin tức sai
lệch mà gây tác hại lớn.
Quang Trần
Không có chuyện chuột cống trong nồi hủ tiếu gõ
Ông
Lương Tấn Túc (53 tuổi, quê Quảng Ngãi) bỏ than vào lò đốt để giữ nóng cho nồi
nước lèo, phía sau là dãy bàn ghế vắng khách
Những
ngày qua, cộng đồng mạng xôn xao quanh một bài viết về xe hủ tiếu nấu nước lèo
bằng chuột cống tại TP.HCM, đăng tải trên một trang web.
Câu
chuyện trên đã chất thêm gánh nặng lên vai những người bán hủ tiếu mưu sinh,
vốn đã khốn khó.
Không có phóng viên theo trinh sát
Để
kiểm chứng nội dung câu chuyện, chúng tôi lần lượt kiểm tra thông tin theo đúng
lộ trình của tác giả kể. Trung tá Nguyễn Lê Hùng, đội trưởng đội hình sự đặc
nhiệm - đơn vị chuyên trách về công tác phòng chống cướp, cướp giật và tội phạm
trên tuyến giao thông thuộc Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội
(PC45) Công an TP, khẳng định: “Thời gian qua không có phóng viên nào đi chung
với các trinh sát của đội. Không thể có chuyện trinh sát hình sự đặc nhiệm đi
làm nhiệm vụ lại chở phóng viên ngồi sau xe mà truy đuổi cướp trên đường phố
như lời kể được, làm vậy hết sức nguy hiểm, không ai cho phép. Chúng tôi cũng
không nghe báo cáo về vụ việc truy đuổi, bắt cướp rồi phát hiện ra nồi hủ tiếu
nấu bằng thịt chuột”.
Đường
Nguyễn Chí Thanh bắt đầu từ đường Hùng Vương tới điểm cuối là đường Nguyễn Thị
Nhỏ, đi qua tám phường thuộc ba quận (5, 10 và11). Ngày 26-10, lãnh đạo công an
các quận 5, 10 và 11 đã kiểm tra toàn bộ công an các phường trên có ghi nhận vụ
việc như tác giả bài viết kể hay không, lãnh đạo công an các quận khẳng định
hoàn toàn không ghi nhận vụ việc như vậy.
Tác
giả bài viết khẳng định theo chân trinh sát của PC45 đi tuần tra, truy đuổi
cướp và có mặt công an địa phương khi phát hiện “xâu chuột cống” trong nồi nước
lèo. Tất cả các đơn vị được tác giả đề cập đã khẳng định không có vụ việc như
tác giả kể.
Quá nhiều lời đồn quanh tô hủ tiếu
Như
thường lệ, sáng sớm 26-10 vợ chồng ông Ba (quê Quảng Ngãi, trú tại Q.2) ra chợ
Thảo Điền chọn mua mấy ký xương heo, một số loại rau gồm xà lách, rau thơm...
để chuẩn bị cho buổi bán hủ tiếu bắt đầu từ 15g kéo dài đến 22g ở góc đường
Nguyễn Bá Lân (P.Thảo Điền, Q.2). Thực khách tìm đến ăn hủ tiếu ngoài anh xe
ôm, tài xế taxi, nhân viên văn phòng... còn có cả các vị khách người nước
ngoài. “Đó là những khách quen lâu năm” - ông Ba nói.
Ông
Ba cho biết năm 1994, khi cậu con trai lớn đậu vào Trường đại học Bách khoa
TP.HCM cũng là lúc ông Ba cùng vợ dắt díu nhau vào Sài Gòn bán hủ tiếu gõ nuôi
con ăn học. Và cũng từ xe hủ tiếu gõ ấy, lần lượt ba đứa con kế tiếp cũng vào
đại học và ra trường có việc làm ổn định. Gần 20 năm gắn bó với nghề bán hủ
tiếu gõ, ông Ba coi chiếc xe đẩy như là một người bạn tri kỷ. “Nó là cần câu
cơm của cả gia đình, nhờ nó mà vợ tôi chăm lo được cuộc sống hằng ngày và con
cái học hành tử tế” - chỉ tay vào xe bán hủ tiếu, ông Ba tâm sự.
Thông
tin về “nước lèo hủ tiếu gõ nấu bằng chuột cống” tuy không ảnh hưởng nhiều đến
lượng thực khách đến ăn hủ tiếu của mình nhưng cũng khiến vợ chồng ông Ba hết
sức bức xúc. “Không biết vì mục đích gì nhưng cách đây ít năm cũng có thông tin
nấu nước lèo hủ tiếu bằng trùn chỉ, chuột... Cứ mỗi lần tin đồn tung lên là
những người bán hủ tiếu gõ lại một phen khổ sở” - ông Ba nói. Vừa trò chuyện,
ông Ba mở nắp nồi hầm xương đang sôi sùng sục, vớt xương và thịt ra chứng minh:
“Để có được nồi nước lèo ngon, ngọt xương phải được hầm từ sáng sớm” - ông Ba
giải thích.
Ăn
hủ tiếu thay cơm
Chị
Nguyễn Thị Quyên (40 tuổi, quê Vĩnh Long) bán hủ tiếu trên đường Nguyễn Văn
Hưởng (P.Thảo Điền, Q.2) bức xúc: “Vừa rồi có vị khách đến ăn cũng kể về chuyện
nước lèo hủ tiếu gõ nấu bằng chuột cống. Dù mình làm ăn đàng hoàng nhưng vẫn
thấy chạnh lòng lắm”. Chị Quyên cho biết gia đình chỉ có hai mẹ con thuê phòng
trọ nương tựa nhau và bán hủ tiếu trên đường Nguyễn Văn Hưởng kiếm kế mưu sinh
được sáu năm nay. Trung bình mỗi ngày bán được 60 tô hủ tiếu, số tiền kiếm được
đủ chi tiêu trong gia đình, lo tiền học cho con và thỉnh thoảng gửi về quê đỡ
đần cha mẹ già.
Tại
khu vực bến xe miền Đông, chúng tôi gặp chị Hà Thị Thu (quê Quảng Ngãi) ngồi
bên chiếc xe hủ tiếu gõ, mặt buồn rầu. Cạnh đó, bốn chiếc bàn kê sát mép đường
Đinh Bộ Lĩnh chỉ có một thực khách ngồi ăn. “Mấy ngày nay ai đến ăn hủ tiếu
cũng e dè, dò hỏi về nước lèo. Dù mình làm ăn đàng hoàng nhưng khi nghe mọi
người đồn thổi cũng bức xúc lắm” - chị Thu tâm sự. Theo chị Thu, ngày bình
thường chị bán khoảng 50 tô, nhưng mấy ngày trở lại đây số lượng hủ tiếu bán ra
giảm còn 35-40 tô.
Là
người Phổ Cường, Đức Phổ, Quảng Ngãi, ông Trần Văn Thời và vợ là bà Nguyễn Thị
Phấn (49 tuổi) rời quê vào Sài Gòn bán hủ tiếu ngót 20 năm. Từ khi có thông tin
hủ tiếu nấu bằng chuột cống khiến xe hủ tiếu của ông bà đẩy từ hẻm nọ sang hẻm
kia mà không bán được bao nhiêu. “Mấy bữa nay chỉ bán cho khách quen không hà,
ế quá chừng luôn”. Do bán ế nên bữa trưa, bữa tối của cả gia đình bà đều là hủ
tiếu. “Bán không được, nên vợ chồng con cái ăn thay cơm cho đỡ xót ruột”.
Cách
chỗ vợ chồng bà Phấn đứng bán hủ tiếu không xa, trên vỉa hè số 283 Nguyễn Chí
Thanh là xe hủ tiếu gõ của vợ chồng ông Lương Tấn Túc (cũng người Đức Phổ). Bày
ra từ 12g nhưng đến 3g chiều ông Túc không bán được bao nhiêu: “Bình thường mỗi
ngày (từ 12g đến 2g sáng hôm sau) bán được chừng 15kg cả hủ tiếu cả mì. Nhưng
mấy bữa nay ế quá. Tui bưng đồ cho khách quen ăn người ta hỏi chọc, có bỏ thịt
chuột vô không đấy. Tui nghe mà tức quá”. Ông Túc nói và lật chiếc vung nồi
nước lèo đang nghi ngút khói để vớt những phần xương heo dưới đáy nồi lên phân
bua: “Ngày nào cũng mua 12 ký xương heo kèm 6 ký thịt thăn, tui bán ở đây từ
năm 1989 đến nay rồi, ba đứa con tôi lớn lên bằng xe hủ tiếu này, bữa trưa hay
tối đều ăn hủ tiếu. Nước lèo dùng không hết để chan cơm ăn bữa sáng chứ đâu có
làm ăn tầm bậy tầm bạ mà người ta nói như vậy”.
Hình ảnh hủ tiếu ngõ phở ngõ ở Việt Nam:
Thuốc Tây, thuốc Bắc, thuốc Nam
Thuốc Tây, thuốc Bắc, thuốc Nam dưới mắt một bác sĩ tây y
Bài của Bác sĩ Nguyễn văn Hoàng (Hoàng Nguyên)
Bài của Bác sĩ Nguyễn văn Hoàng (Hoàng Nguyên)
Kính chuyển đến quí vị bài viết nầy đọc để suy nghĩ coi những món ăn bài thuốc mà quí vị chuyền tay từ người nầy qua người khác có đáng tin tưởng hay không ?. Thời gian qua tôi nhận rất nhiêù bài nói về các bài thuốc từ các rau quả như: xoài, đu đu, mảng câù xiêm, v.v… và bài mới nhất là bài măng tây trị ung thư nhưng không có trải qua một cuộc thực nghiệm khoa học nào. Theo tôi biết thì măng tây ăn nhiêù cũng rất độc hại cho thận qua các bài nghiên cứu viết bằng tiếng Pháp mà tôi đã có dịp đọc cách nay khá lâu. Thử nghĩ nếu măng tây trị được bệnh ung thư sao các ngành y tế thuộc diện tìm kiếm không nghiên cứu để tạo ra thuốc với liều lượng thích hợp để cứu người, sao các nhà bác học cứ để người ta hàng ngày không biết bao nhiêu người chết vì bệnh ung thư như thế ? Thuô'c tây tuy có phản ứng phụ nhưng có nghiên cứu lâm sàng kỹ lưỡng trước khi phổ biến ra thị trường tiêu thụ và có ghi rõ ràng cách dùng thế nào để tránh bớt phản ứng phụ ...Trên mạng lưới internet ai cũng có thể đặt chuyện viết một bài để gửi lên phổ biến cho nên rất là nguy hiễm cho những ai nhẹ dạ tin theo ...
Kính thưa quý vị, một hôm, có một bệnh nhân đến phòng mạch, yêu cầu chúng tôi thử máu tổng quát. Là bác sĩ, trước khi thử máu thì cần phải biết tại sao bệnh nhân có yêu cầu này, vì nhiều khi bệnh nhân có những căn bệnh mà cuộc thử nghiệm tổng quát không phải là thử nghiệm thích hợp nhất. Sau khi được hỏi bệnh cẩn thận, bệnh nhân dứt khoát là không bị bệnh gì cả, chỉ muốn khám nghiệm tổng quát. Thấy bệnh nhân trong độ tuổi giữa 45 và 49, cũng là tuổi mà bộ y tế muốn các BS làm một cuộc khám nghiệm tổng quát, chúng tôi đồng ý cho bệnh nhân thử máu.
Thật tình cờ, khi kết quả trở về thì cho thấy bệnh nhân bị suy gan khá trầm trọng. Tất nhiên tiếp theo đó những thử nghiệm khác được tiến hành, để tìm hiểu thêm nguyên nhân của sự suy gan, mà người Việt mình thường gọi là nóng gan, như thử các bệnh viêm gan do siêu vi khuẩn gây ra, siêu âm gan, và hỏi lại thật cặn kẻ việc ăn uống cùng thuốc men của bệnh nhân. Nên biết, rượu hay thuốc làm giảm mỡ (cholesterol) cũng thường là nguyên nhân làm cho "nóng gan".
Kết quả là không một nguyên nhân nào được tìm thấy, nhưng chính trong lần khám nghiệm thứ ba này, bệnh nhân tiết lộ đang dùng thuốc Bắc, mặc dù trong những lần khám nghiệm trước, đã được hỏi về những thuốc men mà bệnh nhân sử dụng. Sau một thời gian ngưng uống liều thuốc Bắc này, gan bệnh nhân trở lại bình thường.
Kính thưa quý vị, chúng tôi lớn lên ở VN, tuy không học qua Ðông y, nhưng cũng nghe lõm bõm về khái niệm âm dương ngũ hành, thổ sinh kim, thủy khắc hỏa ..
Khi ở VN thì chúng tôi học 4 năm đại học ngành hóa học, thấy người Tây phương chia vạn vật ra làm hàng tỉ tỉ hợp chất khác nhau, mà thành phần đơn chất căn bản để cấu tạo nên những hợp chất này là nguyên tố, như oxygen, carbon, sắt, đồng, nitrogen vân vân. Té ra đời không thể nhìn đơn giản với kim mộc thủy hỏa thổ mà đủ (quan niệm của Hy Lạp cách đây mấy ngàn năm cũng tương tự như vậy, nhưng nay người ta đã tiến rất xa rồi).
Khi sang Úc, học ngành y, thì chúng tôi được biết thêm cách thức Tây phương nghiên cứu thuốc men.
Xin được vắn tắt về cách Tây y nghiên cứu một môn thuốc trước khi thuốc này được đưa ra thị trường cho người bệnh dùng.
Một liều thuốc Tây căn bản, thường chỉ bao gồm một hợp chất (hoặc cao lắm là vài hợp chất) trộn với chất bột không có tính thuốc. Sau khi thử trên loài vật có hệ thống sinh lý tương đối giống con người và đã xác định được hiệu quả của thuốc, người ta mới bắt đầu thử trên con người.
Ở giai đoạn thử trên con người này, hầu như luôn luôn người ta sử dụng phương pháp gọi là "double blinded study". Xin đưa một thí dụ. Các bệnh nhân có cùng một căn bệnh, sẽ được chia làm 2 nhóm. Một nhóm sẽ được cho uống thuốc thật, và một nhóm được cho uống thuốc giả (placebo), tức là viên thuốc chỉ có chất bột mà không có hợp chất thuốc.
Bác sĩ cho thuốc cũng không hề biết viên thuốc mình cho bệnh nhân uống là thực hay giả, và tất nhiên bệnh nhân cũng không biết luôn. Do đó, người ta gọi là "double blinded", cả hai, thầy lang và con bệnh, đều bị "bịt mắt". Người biết ai uống thuốc thật, ai uống thuốc giả là những nhân viên hành chánh, chưa hề gặp mặt các bệnh nhân.
Sau một thời gian dùng thuốc, bệnh nhân được kiểm tra lại. Thí dụ như trong trường hợp thử nghiệm loại thuốc giảm áp huyết, người ta sẽ đo lại áp huyết của bệnh nhân, và so sánh với áp huyết trước khi dùng thuốc. Cùng lúc, người ta hỏi bệnh nhân về các phản ứng phụ, như buồn nôn, chóng mặt ..., và đo đạc những thay đổi khách quan khác - như thử máu xem gan có bị "nóng" (bệnh) hay không, công năng thận ra sao ... Sau đó người ta đưa sang thống kê để phân tích. Nếu trường hợp 99% người uống thuốc thật khỏi bệnh, còn chỉ có 1% người uống thuốc giả khỏi bệnh, thì ta có thể kết luận là thuốc này công hiệu.
Ngược lại, nếu chỉ có 5% người uống thuốc thật hết bệnh và có 4% người uống thuốc giả cũng khỏi bệnh, thì có thể ta cũng thấy được uống thuốc hay không cũng không khác gì nhau, tức là thuốc không nhiệu nghiệm. Nhưng thông thường, kết quả không rõ rệt như vậy, mà có thể là 563 / 1000 người dùng thuốc thật sẽ khỏi bệnh, 230 / 1000 người dùng thuốc giả hết bệnh.
Như vậy thì thuốc thật có công hiệu không?
Và thuốc giả thì sao, vì cũng có người hết bệnh đó mà .
Ðến đây, vai trò của toán thống kê vô cùng quan trọng. Toán thống kê cuối cùng sẽ cho ta một kết luận, kết luận rằng có thể nào vì "rùa" (tình cờ) mà có nhiều người uống thuốc thật khỏi bệnh hơn người uống thuốc giả không. (chỉ số dùng để kết luận này được gọi là "p value", và nếu nó nhỏ hơn 0.05 thì kể như không thể nào thuốc thật "chó ngáp phải ruồi" được). Song song đó, người ta cũng phải bảo đảm những bệnh nhân tham gia cuộc thử thuốc không có những bệnh khác, hoặc không có uống những thuốc khác. Sở dĩ người ta phải so sánh người uống thuốc thật và thuốc giả là để loại đi vai trò của tâm lý ảnh hưởng lên người bệnh (hiệu ứng tâm lý này rất quan trọng, gọi là placebo effect), vì nhiều người chỉ nhờ tin tưởng mà hết bệnh, nhất là đối với những chứng bệnh mà ta không thể đo lường một cách khách quan được, thí dụ như bệnh nhức đầu. (Nhức, đau, ngứa là những triệu chứng vô cùng chủ quan, chỉ có bản thân bệnh nhân mới định lượng được thôi). Và, sở dĩ người ta chú ý đến những yếu tố khác của bệnh nhân là vì những yếu tố này có thể ảnh hưởng đến căn bệnh. Thí dụ: một người nghĩ rằng vì nhờ uống hà thủ ô mà tóc trở nên đen, nhưng không chừng trong thời gian đó, người này ăn nhiều rau giấp cá, mà chính rau giấp cá mới có tác dụng làm đen tóc thì sao (chỉ thí dụ như vậy mà thôi).Chắc chúng ta không biết được trong 1000 người uống hà thủ ô thì có bao nhiêu người tóc bạc trở thành đen (e rằng không có đến 1 người, nhờ vậy mà thuốc nhuộm tóc vẫn bán chay re re).
Kính thưa quý vị, đó là quá trình thử nghiệm và thực nghiệm của Tây y, mà theo chúng tôi, y học cổ truyền của chúng ta không có. Y học cổ truyền dựa trên kinh nghiệm tích lũy, nhưng không có thống kê rõ ràng.
Chúng tôi được biết có rất nhiều bệnh nhân tin rằng uống thuốc Bắc sẽ khỏi một số bệnh nan y, tốn tiền rất nhiều, nhưng cuối cùng trong một ngàn người dùng thuốc này có bao nhiêu người khỏi bệnh và bao nhều người ... quy tiên, ta cũng không biết. Một số người do nhìn thấy một vài trường hợp cá biệt rồi khái quát hóa, cho rằng liều thuốc đông y ấy có hiệu nghiệm trên mọi người. Có lẽ là vì Ðông y thiếu thực nghiệm và thống kê.
Thứ đến, rất nhiều bệnh nhân than phiền về phản ứng phụ của Tây y.
Kính thưa quý vị, trong khi một viên thuốc Tây chỉ có một hay hai hợp chất, thì một khúc rễ cây, một túi mật, có hàng chục đến hàng trăm hợp chất trong đó. Như vậy thì "phản ứng không mong muốn" (unwanted effects) ắt phải nhiều hơn rất nhiều. Một viên morphine chỉ chứa có chất morphine mà thôi, trong khi đó nếu ăn một cây á phiện thì ta cho vào cơ thể biết bao nhiêu tạp chất khác. Vấn đề nằm ở hai chữ: LIỀU LƯỢNG.
Kính thưa quý vị, chắc chắn một số thuốc Ta, thuốc Bắc, thuốc Nam cũng có hiệu lực, nên mới lưu truyền cả ngàn năm, nhưng sự nghiên cứu của những loại thuốc này thực thua kém thuốc Tây rất xa. Nói đến thuốc Bắc thuốc Nam thì chắc có lẽ vua Càn Long, Tần Thủy Hoàng, các đại quan, phú hộ của Tàu là người uống nhiều nhất, cũng được toàn các danh y, Hoa Ðà, Biển Thước chẩn trị. Nhưng kết quả các vị ấy ra sao, chết lúc bao nhiêu tuổi, có mạnh khỏe hơn tổng thống Bush hay không, ta cũng thấy rồi.
Các vị ngày xưa thường nói, nhân sinh thất thập cổ lai hy, bây giờ với Tây y thì nhân sinh thất thập mà "die", thì là ... hơi yểu mệnh đó. Ngày nay, có rất nhiều cô chú bác đã xấp xỉ thất thập, nhưng vẫn còn mạnh cuồi cuội, đi shop, đi du lịch, đi biểu tình rần rần, so với các vị quan lớn, vua chúa ngày xưa thì khỏe và thọ hơn nhiều, dù không uống sâm nhung, dù không dùng cao hổ cốt, lộc nai, sừng tê giác.
Bài tâm tình về thuốc này không nhằm việc bài bác Ðông y, mà chỉ để chúng ta thấy được sự khác biệt trong nghiên cứu giữa Ðông và Tây y. Là một người theo ngành khoa học, nhìn đời qua cặp mắt thống kê, cá nhân của chúng tôi chỉ được thuyết phục khi nào thuốc Bắc, thuốc Nam, Ðông y, Trung Y, có những nghiên cứu tinh tế, chi tiết, với sự chứng minh của thống kê mà thôi.
Nhiều bệnh nhân khi gặp bác sĩ Tây y, thường hỏi thuốc này có những phản ứng phụ gì. Hầu như lúc nào BS cũng biết, nếu không biết thì mảnh giấy hướng dẫn trong hộp thuốc cũng có ghi. Quý vị vẫn có thể dùng thuốc Bắc, thuốc Nam, nhưng khi gặp các Ðông y sĩ, hay Trung y sĩ, nên hỏi xem thuốc ấy có tạo phản ứng phụ gì không ?. Ðiều này sẽ hữu ích cho hiểu biết và sức khỏe của chúng ta.
Bác sĩ Nguyễn văn Hoàng (Hoàng Nguyên)
Thân chuyển và xin tùy nghi.
Tài liệu hay, nên đọc
Ở Hoa Kỳ các Lang băm được các đài truyền hình Việt ngữ tiếp tay lừa đồng hương.... BS Mò ri..ta ; BS NQ Hiện , BS NN Thượng Hải.... BS V Xuân, BS Pung Navang... BS Pham Hoang Chung... Khoa học Gia bào chế thuốc <dược thảo > trị..ung thư ; siđa, ết nhái.. được chữa khỏi nhờ thần dược <?> ...mua Năm... tặng Một.... Mại dô... Nhanh tay thì còn... mà chậm chân... cũng còn... Đến NC Kỳ Duyên cũng được thuê.. để quảng cáo Láo... Bán hằng triệu chai ..!!!!!!Bác sĩ hay Dược sĩ, ai có quyền bào chế thuốc?
Dễ hiểu thôi vì cơ quan FDA không kiểm soát dược thảo (dược thảo không được xem là thuốc trị bệnh mà chỉ là một loại "thuốc bổ", dietary supplements):Bài viết nầy giúp cho quý bạn Việt kiều đửng để tụi “lang băm“ qua mặt chúng ta.Nhập đề: Việt kiều tốt số ở tại xứ Mỹ.Xứ Mỹ là xứ có thể dò tìm, khám phá, lật tẩy những chuyện gian trá của loài người. Từ tôn giáo có thể “khui hụi“ được nhiều sự dâm ô của những người đội lốt tôn giáo. Từ chính trị có thể “khui hụi“ những gian trá của các chính trị gia hàng đầu của Hoa Ky hay Thế Giới (ví dụ: khui hụi vụ Watergate làm Tổng Thống đang cầm quyền suýt ở tù, đó là Richard Milhous Nixon).Từ Y khoa chúng ta có thể khui hụi những tên “lang băm giả hình“, cứ tuyên bố hàng ngày trên Tivi, Radio, Báo chí, Internet là mình vừa khám phá thần dược trị bá bệnh, trị được ung thư, trị được chứng bất lực, vv...Ở tại đất Hoa Ky đầy tin tức và đầy chứng liệu có thể truy tìm ra sự “gian trá“, mưu mô của những tên lưu manh nầy… mà chúng ta không chịu tìm ra… thì kiếp sau nhớ xin Thượng đế cho đi đầu thai những xứ như Congo, Yemen, Afghanistan, hay đầu thai thành mọi ở truồng hoặc mọi arboriginal Úc hay mọi Amazon tốt hơn .Tại Hoaky, nhất là trong cộng đồng người Việt chúng ta ở khắp tiểu bang Hoaky. Chúng ta thường thấy nhiều vị tự xưng là bác sỉ, mặc áo blouson trắng, y như các bác sỉ medicine doctor tại các phòng khám bệnh. Họ tự vỗ ngực cho là “ chính mình vừa phát minh ra một loại thần dược. Thuốc nầy trị dứt bệnh ung thư, trị dứt bệnh tiểu đường diabetes, trị dứt bệnh cao mỡ high cholesterol… vv..”Tụi lang băm nầy có thể thuê mướn những tên MC nổi danh (trên các DVD ca nhạc) hay các ca sỉ nổi danh Việt kiều vài nghìn đô la, để đứng ra quảng cáo (khuyến mãi) cho thuốc thần dược của họ.Khi chúng ta thấy hay nghe hay đọc thầy những kẻ nổi danh ấy, thì chúng ta hoàn toàn tin tưởng đúng là thần dược nên danh ca XYZ , tên MC NNN không bao giờ lường gạt họ.Như vậy khi mua thần dược ấy về, uống vào …thì kể như chúng ta giao sanh mạng của chúng ta cho những tay lang băm nầy.Quanh đó là nhưng chai thuốc hình thù, mẫu mã rất đẹp mắt.Nào là thuốc trị bá bệnh, trị ung thư, trị bất lực mà các loại thuốc khác không trị được. Họ tự cho là thuốc khác đều không trị được, chỉ có thuốc mà họ diều chế ra là trị được mà thôi.
Muốn chế thuốc thần dược, điều kiện đầu tiên là phải hiểu về:
- Dược phẩm , Hóa học và Cơ thể học cùng phản ứng của cơ thể khi thuốc ấy tan vào máu.
- Phải học tại các đại học Y Khoa hay đại học Dược Khoa và được cấp bằng hành nghề tại Hoaky mới xong. Những bằng y khoa hay dược khoa tại ngoại quốc kể cà Pháp, Thụy sỉ, Đức, Japan, Singapore, India, Russia, Mexico, Brazil… khi vào Hoaky thì bắt buộc phải thi lấy bằng tương đương và được luật pháp tại các tiểu bang ấy chấp nhận mới có hiểu quả.
Một bác sỉ lang băm, học trình châm cứu có 6 tháng, 1 hoac 2 nam thì không thể nào chế thuốc thần dược ấy được .
Chỉ tiếc là tại Hoaky, chúng ta có nhiều luật sư Việt kiều, có bằng hành nghề luật mà không đưa những tên lang băm “chế“ thần dược ấy ra Tòa, để bào vệ sức khỏe cho chúng ta.
Khi Việt kiều chúng ta không thấy những luật sư ấy đưa các tên lang băm ra Tòa, thì chúng ta cho rằng những tên lang băm ấy đúng là bác sỉ Thần tiên từ trên trời bay xuống, rồi chế thần dược cho chúng ta uống. Uống vào là hết ung thư, hết bệnh tiểu đường diabetes, hết cao mỡ high cholesterol, hết HIV, hết SIDA AIDS… và thuốc Tây Y của những tập đoàn bào chế thuốc Hoaky ngu như “hạch chà và“ vậy.
Có hàng vạn dược sỉ bào chế, nghiên cứu ngày đêm, hàng trăm phòng thì nghiệm trị gía trên trăm triệu USD mà không làm ra được thần dược như của những tay lang băm ấy… thì ngu như Mỹ là phải rồi..Những tay lăng băm ấy chỉ cần cái bàn , vài chai bột thuốc made in China… phòng thí nghiệm ấy chỉ tốn tiền phòng mỗi tháng vài trăm USD thuê mướn…
Thế là thần dược ra đời, cứu dân độ thế .Tụi Y khoa Tây Phương quả thật sao ngu quá là ngu vậy ta?
Thật sự muốn phát minh , sáng chế loại thuốc trị bệnh thì phải :
1.- Phải học đậu bằng Dược sỉ bào chế thuốc (gọi là Pharmacologist). Học trình tại đại học Dược trên 7- 8 năm trường. Thi cử vô cùng khó khăn hơn thi cử lấy bằng Dược sỉ bán thuốc tây (Pharmacist) vì liên quan đến mạng người , không phải chuyện đùa.. Bác sỉ y khoa (Medicine Doctor) không thể nào chế được thuốc mà bán theo toa tại các nhà thuốc tây ngoài phố hay tại bệnh viện được (trừ phi bác sỉ ấy từng bị bệnh tâm thần ngày xưa , tuyên bố ào ào vô tội vạ trên Internet)
2.- Phải có phòng thí nghiệm thử trên chuột , rồi trên thỏ , rồi trên khỉ và sao đó mới vào con người (nếu người ấy chịu rủi ro trước pháp luật khi uống thuốc ấy vào). Với sự giám sát của các cơ quan luật pháp Hoaky về Y tế .
3.- Phải có phòng hay nhà máy bào chế thuốc ấy ra viên, rồi đóng chai vào hộp .
4.- Phải có bác sỉ y khoa (Medicine Doctor) cho toa , ký tên và chịu trách nhiệm trước pháp luật khi mình ký tên cho toa .
5.- Phải có dược phòng- Pharmacy (tiệm bán thuốc) nhận bán
6.- Phải chịu trách nhiệm trước pháp luật , nếu bệnh nhân bị ứng thuốc.
7.- Phải chịu đền tiền thiệt hai cho nạn nhân bị phản ứng thuốc ấy.Nhiều tập đoàn chế thuốc Pharmaceutical Corporation bị đền trên cà trăm triệu USD mà chúng ta biết trên báo chí , TiVi… Đơn kiện rất nhiều và luật sư gọi là là “Class Action Lawsuits“ déo dài hàng năm, hàng chục năm trở lên.Tiền đền cả chục triệu đô la. Còn những tiệm thuốc Bắc nho nhỏ góc đường quanh khu vực Chinatown hay Little Saigon, khi thưa kiện thì họ chỉ đưa : “ cái khố rách “ rồi sau đó khai bankcruptcy… thì bệnh tật thì mình ráng chịu.Nếu chúng ta nhảy bỏ những điều nầy , vì chúng ta thấy các “ lang băm “ cứ lên TiVi , lên Radio , vào báo chí hàng ngày… mà FBI hay Cơ quan Y tế Hoa ky không nói gì… thì chúng ta xem là thần dược ấy là đúng rồi .
Chúng ta cư ngụ tại Hoaky xem thấy điều nầy là đúng . Vì tại xứ Hoaky đầy luật lệ , sai một chút là tù ngay. Cho nên những thuốc nầy được Tivi , Radio , Báo chí đăng tải là đúng sự thật.
Đó là điều lầm lẫn chết người . Luật pháp Hoaky can thiệp khi có đơn thưa , có người khởi tố hay có báo chí , Tivi Hoaky phanh phui thì luật pháp mới nhúng tay vào cuộc điều tra.
Bằng không thì hàng vạn, hàng triệu mẫu khuyến mãi ( quảng cáo ) trên báo chí, Radio, Tivi đều không được luật pháp Hoaky để ý tới. Vì các cơ quan điều tra của Hoaky họ không có người theo dõi mà đưa ra Tòa án.
Vì biết rỏ điều nầy nên những tay bác sỉ dõm cứ ung dung tự tại mà lên Tivi, vào báo chí, radio mà khuyến mãi mà quảng cáo một cách thoải mái, vô tư. Những bác sỉ dõm ấy đa số đều tốt nghiệp trường châm cứu tại Hoaky, học trình 6 tháng toi 2 nam là tốt nghiệp . Khi tốt nghiệp thì ung dự tự xưng là bác sỉ. Nào ai thưa kiện vì áo mặc màu trắng, y như bác sỉ y khoa medicine doctor ra tòa đâu ? Cho nên càng thoải mái , càng ung dư tự tại. Ngay cả một vài bác sỉ có bằng tốt nghiệp y khoa phổ thông tại Pháp hay tại Âu Mỹ cũng ung dung tung ra tin là mình khám phá , phát minh ra thuốc trị được ung thư. Càng tệ hai hơn là cho rằng thuốc trị ung thư của mình bị tụi Pharmaceutical Tập đoàn chế Dược phẩm hại mình, vì nếu thuốc trị ung thư mà mình vừa phát minh ra sẽ làm sập hệ thống mần ăn hàng chục tỉ USD của họ. Cho nên họ phá bất cứ giá nào, cho nên thuốc trị ung thư của mình không ra mắt chào đời, mà trị ung thư cho loài người được. Nếu chúng ta tin lời nói của những lang băm trường rể cây, rể cỏ hay lang băm 4 năm trường đại học Chriropractor bị bệnh tâm thần… thì kiếp sau chúng ta nên đầu thai xứ Mọi ở truồng là tốt nhất.
Chúng ta thấy hàng chục chai thuốc mới khám phá của hạng bác sỉ trường Rể cây rể Cỏ, không học một ngày nào về Hóa Học , về Cơ thể học của lớp 12 tại Việt Nam. Đùng một phát qua ngoại quốc thành bác sỉ phát minh ra thuốc thần dược. Mà dưới phần chót hộp thuốc là Made in China. Như vậy nghĩa là sao?
Chế thuốc hay điều trị bằng thuốc chỉ duy nhất có 2 hạng người Dược sỉ mà thôi, gọi là: Pharmacist và Pharmacologist .
Hạng Dược sỉ Pharmacist mà chúng ta thường thấy có mặt tại các tiệm bán thuốc tây tại góc đường (Pharmacy Drug store) hay tại Bệnh viện có phòng phát thuốc .Pharmacologist nầy dính liền với phòng thí nghiệm Drug Labs. Phòng thí nghiệm Drug Labs có thể lớn , mà nhân viên lên đến hàng trăm người hay hàng nghìn người. Danh tiếng lẩy lừng như : Johnson & Johnson , Pfitzer, Roche , Bayer , Daiichi Sankyo ,Mitsubishi Pharma , Novartis , Hoffman-La Roche ,..vv
Labs có thể nhỏ vài người, khi dược sỉ bào chế ra thuốc mới thì thường bán công thức ấy cho các hảng thuốc lớn. Vì khi thuốc ấy được cơ quan US- FDA ( Food and Drug Administration ) chấp thuận sau thời gian rất lâu thử nghiệm rồi mới cho phép tung ra thị trường . Nhiều khi cơ quan FDA cho phép bán loại thuốc ấy ra ngoài thị trường , đôi khi có biến chứng nguy hại thì bị dân chúng thưa kiện ngay lập tức , dỉ nhiên cơ quan FDA thu hồi thuốc ấy và còn bị truy tố ra Tòa Liên Bang tiếp theo những vụ kiện nhỏ của cá nhân bị ảnh hưởng bởi loại thuốc ấy . Tiền đến lên đến hàng trăm triệu USD và hàng chục tỉ USD là thường . Cho nên khi một hàng thuốc tung một loại thuốc mới ra thị trường tiêu thụ thuốc… thì không phải chuyện đùa trên Internet hay viết báo tự ca ngợi thần dược được .
Ví dụ loại thuốc ngừa thai lừng danh là : Depot-Prova ( chích một mũi ngừa thai được 3 tháng, màu trắng sửa đục). Được công ty Pfitzer phát hành với sự cho phép của FDA .
Nay tập đoàn dược phẩm Pfitzer đang đối mặt với “Class Action Suit“ lên đến vài tỉ USD vì biến chứng của những phụ nữ dùng thuốc nầy lâu năm như: xương dể gẩy , điếc tai , trầm cảm…
Nói tóm lại :1.- Pharmacologist ( Dược sỉ bào chế thuốc ) là dược sỉ chuyên về loại thuốc mà nhóm của mình tìm tòi, thử nghiệm trên chuột, chó, khỉ và bệnh nhân. Nghĩa là thuốc ấy tác dụng lên cơ thể hay cơ thể bị ảnh hưởng bởi thuốc ấy ra sao. Cuộc đời Pharmacologist dính liền với phòng thí nghiệm bào chế thuốc. Cho dù mình khám phá ra loại thuốc ấy do công lao của mình, cũng không thể lên báo chí loan báo thuốc ấy là của mình làm ra.Ví dụ thuốc cường dương nổi tiếng Viagra là do tập đoàn Dược phẩm Pfitzer Pharmaceutical Company tung ra. Chớ chúng ta không biết tên người chế ra thuốc nầy tại Phòng Labs của Pfitzer tại Groton / Connecticut / USA .Viagra lừng danh siêu hạng cường dương.2.- Pharmacist ( Dược sỉ bán thuốc ) là dược sỉ biết về loại thuốc ấy tác dụng với bệnh nhân hàng ngày ra sao , mặc dầu thuốc ấy được cơ quan FDA Hoaky chấp thuận cho mình bán theo toa bác sỉ điều trị bệnh nhân ấy. Đời dược sỉ liên quan đến tiệm thuốc tây hay phòng phát thuốc trong bệnh viện. Nếu mở tiệm bán thuốc tây thì Pharmacist liên quan đến tiền bạc bán thuốc ấy cho tiệm của mình. Trách nhiệm chánh là bác sỉ cho toa, trách nhiệm phụ của mình là cho đúng cân lượng theo toa của bác sỉ. Dính líu đến luật pháp là bán thuốc không theo toa bác sỉ, bán thuốc loại thuốc có chất gây nghiện mà không báo cáo cho FDA biết, mặc dầu có toa bác sỉ ký cho bệnh nhân .
Hôm nay các tin tức lớn liên quan đến 1 dược sỉ pharmacologist bị án tù tại Anh quốc vì tội chỉnh sửa, man trá trong dữ liệu data chế thuốc của mình. Đây là mẫu thuốc của tụi lang băm Made in China bán tại Little Saigon hay tại Cộng đồng Việt kiều :Thuốc trị đường trong máu (Diabetes) . Bạn đọc được chữ Tàu nầy hay không ?Những loại thuốc mà Made in Trung Cộng tung ra thị trường Việt kiều tại Mỹ, nếu có chuyện, bệnh nhân chết, thì đừng có thưa FBI hay chính quyền Hoaky làm gì. Bệnh nhân chết , người nhà muốn thưa hảng diều chế thuốc nầy thì đơn thưa phải gởi về Backinh China mới xong. Hảng chế thuốc nầy thường năm trong hẽm tối tăm, không có bảng hiệu chi cả. Tổng công ty phát hành tại China đừng hy vọng gọi họ mà họ trả lời.
Nếu không tin bạn cứ email về cơ quan Y tế Hoaky mà hỏi : “ Nếu tôi uống thuốc nầy, bị biến chứng thì Bộ Y Tế Hoaky có bắt tụi lang băm Made in China nầy đền cho chúng tôi vài chục triệu USD được hay không ? “. Bạn cũng có thể hỏi những Pharmacy ViệtNam hay những Pharmacy của USA thì rõ lập tức.
Trong đơn thưa nhóm lang băm Việt nam bán thuốc cho Chệt Trung Cộng thì cần phải có giấy chứng nghiệm của cơ quan giải phẩu tử thi, ghi rõ đọc tố gì, nhân chứng, vật chứng cùng giấy mua thuốc và nhân chứng là bệnh nhân uống thuốc nầy mời tạo nên cái chết cho bệnh nhân…Nhưng những chứng cớ nầy rất tốn tiền phải trả trước cho phòng giảo nghiệm gan + thận + óc của tử thi bệnh nhân. Nếu thắng kiện thì cứ mua vé máy bay USA sang China, rồi vác đơn đòi tiền đến hẽm tối tăm mà đòi tiền chủ tiệm chế thuốc đó. Khi nghe bị HoaKy kiện thì chủ tiệm Chệt Trung cộng dọn mẹ nó đi mất tiêu rồi, trát đòi của cơ quan chính quyền Trung cộng sẽ ghi là: “Không có chủ nơi đây! Chủ dọn mất từ 4 tháng trước“. Đúng là kiện củ khoai !!!
Như vậy bệnh nhân chết oan vì những tên lang băm Việt kiều 6 tháng châm cứu sẽ ngậm hờn nơi chín suối. Nên khuyên oan hồn ấy kiếp sau nên đầu thai thành mọi ở truồng, khỏi uống thuốc Trung cộng làm chi cho chết oan.Dưới đây là một tin mới hôm qua tại BBC Onlien phát ra.Một dược sỉ chế thuốc vô lương tâm tại Anh quốc, bị tù và đời đời mất bằng hành nghề. Nhà Khoa học Điều chế thuốc trị Ung Thư đi tù vì man trá của mình(cành cáo luôn 1 bác sỉ VN tâm thần cứ lải nhải là mình đã phát minh ra thuốc trị Ung thư tại Canada ) :Nhà khoa học (pharmacologist) đi tù vì làm giả kết quả thử nghiệm thuốc trị bệnh ung thư .Một nhà khoa học đang nghiên cứu về thuốc thử nghiệm chống ung thư đã trở thành người đầu tiên ở Anh phải đi tù vì làm giả kết quả.
Nhà nghiên cứu (pharmacologist) Steven Eaton bị phát hiện đã bịa đặt kết quả thử nghiệm một loại thuốc chống ung thư mới.Steven Eaton, 47 tuổi, bị kết án 3 tháng tù giam - mức phạt tối đa dành cho tội danh làm giả các kết quả thử nghiệm thuốc. Chánh án Tòa án Edinburgh Michael O'Grady tuyên bố, nếu âm mưu thành công, Eaton có thể đã gây tổn hại cho sức khỏe của các bệnh nhân ung thư.Theo hồ sơ tòa án, năm 2009, khi đang làm việc cho chi nhánh của công ty dược phẩm Mỹ Aptuit ở Edinburgh (Anh), Eaton đã nảy ra mưu đồ bất lương với hy vọng giành được tài trợ cho việc thử nghiệm loại thuốc ông ta đang nghiên cứu trên người.Eaton đã bịa đặt thông tin về loại thuốc mới nhằm thuyết phục ban lãnh đạo Aptuit cho phép các bệnh nhân ung thư thử nghiệm dùng loại dược phẩm này. Cụ thể là, trong khi nghiên cứu sức khỏe của các con chuột thí nghiệm, ông ta tuyên bố, kết quả kiểm nghiệm cho thấy chất thử nghiệm an toàn cho việc dùng thử ở người. Eaton bị bắt khi giới chức trong công ty Aptuit nghi ngờ những việc ông ta đang làm và báo cáo vụ việc lên các ủy ban giám sát thuộc Cơ quan quản lý dược phẩm và thiết bị y tế Anh. Các điều tra viên phát hiện, Eaton đã báo cáo có chọn lọc dữ liệu nghiên cứu kể từ năm 2003.Eaton lĩnh án tù ở Edinburgh sau khi bị kết án hồi tháng trước theo Các quy định về cách thức thí nghiệm đúng đắn năm 1999. Ông ta là người thứ hai ở Anh bị truy tố theo luật này nhưng là người đầu tiên tại đảo quốc sương mù phải "bóc lịch" vì vi phạm luật thí nghiệm.Tuy nhiên, Chánh án O'Grady cho rằng khung hình phạt tù theo luật vẫn quá nhẹ đối với các tội danh như của Eaton.Ông O'Grady nói tại phiên xử Eaton: "Nếu không thử nghiệm dược phẩm một cách đúng đắn, anh chắc chắn có thể gây hại cho các bệnh nhân ung thư. Tại sao một người được học cao và có kinh nghiệm như anh lại có thể bắt tay thực hiện một việc làm (bất lương) như vậy là không thể lý giải được". Sau đây là Anh ngữ BBC (bạn có thể Google đoạn văn Scientist Stven Eaton Jailed là ra nhiều tên báo chí , TiVi , Internet) :Apr 17, 2013 2:07 pmA scientist who faked research data for experimental anti-cancer drugs has been jailed for three months for falsifying test results.
Steven Eaton, from Cambridgeshire, has become the first person in the UK to be jailed under scientific safety laws.
Eaton, 47, was working at the Edinburgh branch of US pharmaceutical firm Aptuit in 2009 when he came up with the scam.
He had hoped to generate funding which would have allowed the drug he was working on to be used on humans.
Eaton concocted information about the medicine in an attempt persuade Aptuit to allow the drug to be tested on real-life patients.
Edinburgh Sheriff Court heard how Eaton had manipulated the results of an experiment so it was deemed successful when it had actually failed.
If the scam had been successful, health of cancer patients who took the experimental drug could have been harmed.BS Lê Văn Sắc
Subscribe to:
Posts (Atom)