Wednesday, June 19, 2019

TRE GIÀ THÌ MĂNG MỌC - Nam Lộc

Luật sư Janice Lê (Sydney), BS Đinh Thảo (Hà Nội), cây tre già NL (OC, CA), Vi Yên (Dak Lak), BS Hoàng Trang (Melbourne), Will Nguyễn (Singapore), Lily Đỗ và Nguyễn Hoàng Quân (Houston, TX)
Nhìn những khuôn mặt trẻ dấn thân tranh đấu cho quê hương, đất nước, từ quốc nội đến hải ngoại, xuất hiện trong buổi họp mặt ngày 10 tháng 6 vừa qua tại Sydney, Úc Châu. Đứng trên sân khấu, tôi có nói đùa với luật sư Lưu Tường Quang, một nhân sĩ lão thành, đã dầy công hoạt động và đóng góp không nhỏ vào việc xây dựng tổ chức cộng đồng người Việt tỵ nạn lớn mạnh tại quốc gia này một câu là: “Có lẽ đã đến lúc chúng ta có thể yên tâm để về hưu đươc rồi anh nhỉ”? Nhưng thật ra, đây chính là quyết định của tôi sau 3 năm hoàn tất lời hứa tình nguyện qua vai trò thành viên hội đồng quản trị của tổ chức VOICE, với bao thành quả tốt đẹp và đầy ý nghĩa. Không chỉ là chương trình vận động định cư đồng bào tỵ nạn, mà còn những nỗ lực đào tạo một thế hệ trẻ từ trong nước cũng như tại hải ngoại, đồng tâm, hiệp lực, để tranh đấu cho một nước Việt Nam tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Những nguyên tắc căn bản của điều 25, chương II được ghi rõ trong hiến pháp của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, tự do hội họp, lập hội, biểu tình..... Hoặc như điều 27 Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định....”!  Đây là lời nói của “con Người” chứ không phải là của những “con Vẹt”, và chính những văn bản trên đã là lý do mà nước CHXHCNVN được có chân trong Liên Hiệp Quốc và được các nước tự do công nhận cũng như thiết lập bang giao. Nhưng các “lý tưởng” trên có thật sự được cho phép và áp dụng ở VN ngày nay hay không? Và đó cũng chính là nội dung một chuyến đi dài của chúng tôi trên nước Úc.
Trong các buổi họp mặt những ngày qua ở Melbourne, ở Adelaide hoặc trên bàn thuyết trình tại các thành phố Brisbane, Sydney v..v.., cộng đồng người Việt tự do tại Úc Châu cũng như quý vị dân biểu, thượng nghị sĩ cùng các vị chủ tịch cộng đồng tại 4 tiều bang: New South Wales, Queensland, South Australia và Victoria đã thật sự xúc động và ngạc nhiên khi nghe một cô gái mới 23 tuổi, sinh ra và lớn lên từ miền Trung nước Việt, nhưng đã biết giá trị của tự do, dân chủ và nhân quyền khi cô vừa bước vào ngưỡng cửa đại học lúc 18 tuổi. Cô và các bạn đã thành lập nhóm “Tinh Thần Khai Minh” để góp phần chia sẻ và mở mang dân trí, dân quyền cho những người chưa từng có một ngày được sống dưới thể chế “tự do, dân chủ” thật sự (chứ không phải chỉ ghi trên văn bản)! Họ cũng không khỏi thắc mắc, tại sao mà một nữ bác sĩ y khoa trẻ đến từ Hà Nội, lại hy sinh cả sự nghiệp để theo đuổi lý tưởng đấu tranh cho dân quyền trong một đất nước đang bị cai trị bởi chủ nghĩa Cộng Sản? Và có lẽ cú “shock” lớn nhất là khi họ gặp một thanh niên sinh ra và lớn lên ở Mỹ, tốt nghiệp đại học Yale, mà lại trở về quê Cha, đất Tổ, cùng đồng hành với đồng bào trong nước đứng lên đòi hỏi “quyền làm người”? 
Dân biểu Chris Hayes và ông Paul Huy Nguyễn, chủ tịch CĐNVTD NSW (ngồi cạnh LS Trịnh Hội)
Cô gái miền Trung đó tên là Vi Yên, một thực tập viên đã được VOICE đào tạo, hiện đang phục vụ và thực hành tại văn phòng dân biểu Chris Hayes thuộc tiểu bang New South Wales, Úc Châu. Người bác sĩ trẻ từ Hà Nội là cô Đinh Thảo, cũng là một thực tập viên được VOICE huấn luyện. Tôi đã có dịp tháp tùng cả hai cô gái này trong các lần vận động và điều trần về tình trạng nhân quyền cùng hoàn cảnh của các tù nhân lương tâm tại VN hiện nay trước LHQ cũng như tại quốc hội Liên Âu vào những tháng trước đây. Tôi ngưỡng mộ kiến thức cùng khả năng của họ, không những chỉ là sự nhận định về thời cuộc cũng như tầm nhìn sâu sắc về tương lai đất nước mà cả về khả năng Anh ngữ. Còn anh chàng sinh viên Mỹ gốc Việt của đại học Yale, nơi đào tạo ra bao nhiêu lãnh tụ của đất nước Hoa Kỳ, đó, chính là em Will Nguyễn, một trong những người dẫn đầu cuộc xuống đường lịch sử tại Sai Gòn vào ngày 10 tháng Sáu, năm 2018. Với cái đầu đầy máu, nhưng vẫn hiên ngang phá các hàng rào cản để hướng dẫn đoàn biểu tình tiến bước, cho đến khi bị công an áp đảo và khiêng đi như con vật, rồi bị nhốt tù 41 ngày trong trại giam, sau đó bị trục xuất khỏi VN.
 Nam Lộc, Will Nguyễn, Đinh Thảo, Vi Yên, và 
Trịnh Hội trên bàn thuyết trình
Những khuôn mặt nói trên, là đại diện của thế hệ trẻ yêu nước, là hình ảnh của hàng trăm thực tập viên đã được VOICE đào tạo, và là biểu tượng của những thiện nguyện viên trẻ trong ban tổ chức của chuyến gây quỹ định cư người tỵ nạn thành công nhất vừa qua của VOICE tại 4 tiểu bang Úc Châu. Không một buổi nhạc hội nào còn một chỗ trống, không một buổi “tâm tỉnh với cộng đồng” (community talk) nào mà không có sự hiện diện của các vị chủ tịch cộng đồng cùng đông đảo người tham dự, thuộc mọi thành phần, mọi lứa tuổi.
BS Hoàng Trang và nha sĩ Đinh Hiếu, chủ tịch BCH VOICE Australia
Họ đặt cho các diễn giả trẻ Vi Yên, Đoàn Thảo và Will Nguyễn những câu hỏi đầy thử thách và phức tạp. Nhưng ngược lại họ cũng đón nhận thật nồng nhiệt những câu trả lời trung thực, can đảm, quyết tâm và đầy nhiệt huyết của thuyết trình đoàn. Ngồi cạnh các em mà không “bị” hỏi, lần đầu tiên tôi cảm thấy mình “nhẹ gánh”, và trong niềm hãnh diện, tôi thầm nhủ “bó đuốc đã được trao, và mình có thể yên tâm để thực sự nghỉ hưu...”! Tôi chợt nhớ đến lời chia sẻ của một người bạn thân, chị nói: “Giới trẻ đang dấn thân đấu tranh cho dân chủ, tự do, công bằng, công lý cho mọi người Việt Nam đã sống quá lâu, quá dài trong một xã hội thiếu vắng những điều căn bản để sống như một con người”!
 VOICE và BS chủ tịch CĐNVTD Queensland cùng các thiện nguyện viên
Ban tổ chức VOICE Melbourne và thân hữu
 
Một trong những điều may mắn trong chuyến đí Úc lần này, là tôi đã có dịp đi thăm “người bạn già”, nhạc sĩ Phan Văn Hưng, dù chưa đến tuổi thất thập, nhưng chàng đã quyết về “ở ẩn” trong một cái am tĩnh lặng, nhường dòng suối nhạc đấu tranh lại cho những đọt măng non, điển hình như người viết nhạc trẻ tuổi tên là Tuấn Khanh chẳng hạn, mà ca khúc “Trong Tim Tôi” nói về những cái chết oan khiên của các tù nhân lương tâm, hay những cái chết âm thầm, tức tưởi trong đồn Công An của các nhà đối kháng với chế độ, đã làm cho cả hội trường rơi lệ.
 Nhạc sĩ Phan Văn Hưng
Nhạc sĩ Tuấn Khanh và ca sĩ Đức Tiến
Nhưng một trong những điều thú vị trong chuyến đi lần này, là tôi được hội ngộ với rất nhiều phụ huynh của các bạn trẻ đã dấn thân tình nguyện giúp người, giúp đời qua các hoạt động của tổ chức VOICE. Gặp lại ba mẹ của luật sư Trịnh Hội ở Melbourne, dù có già yếu hơn trước, nhưng ông bà vẫn vui vẻ như ngày nào, vẫn hãnh diện về những đóng góp của đứa con trai duy nhất đã dấn thân phục vụ tha nhân và cuộc đời. Lần đầu tiên gặp thân mẫu của cô luật sư Anna Nguyễn tại Sydney, bà tâm sự, tôi định cho cháu tình nguyện giúp VOICE khoảng 1,2 năm để học hỏi kinh nghiệm đời và giúp những đồng hương thiếu may mắn, thế mà thấm thoát đã hơn 4 năm cháu mới quyết định trở về lại Úc để lo cho sự nghiệp và lập gia đình. Tôi cũng gặp thân phụ mẫu của các cô luật sư Trần Kiều Trinh và Trân Kiều Ngọc ở Adelaide, với nụ cười thân ái và khuôn mặt hiền từ. Hai cô Kiều cho biết, ông bà luôn khuyến khích và hỗ trợ các con, từ công việc gia đình cho đến ngoài xã hội. Tương tự như thân phụ của Tuấn Lê ở Brisbane, một cựu sĩ quan Không Quân với hơn 3 năm tù “cải tạo”, nhưng vẫn không quản ngại tiếp tay cậu con trai đầy tinh thần phục vụ xã hội, luôn quan tâm đến quê hương, đất nước. Ông làm tôi nhớ đến Bố của mình, cụ Hoàng Việt, người đã hướng dẫn đưa đường cho tôi lý tưởng phục vụ tha nhân, quan tâm, và xây dựng thế hệ tiếp nối.
Trên bước đường sinh hoạt cùng tổ chức VOICE thời gian gần đây, từ các chuyến đi Âu Châu và Canada vào đầu năm nay, hoặc những buổi nhạc hội, chợ đêm, sinh họat với cộng đồng tại Hoa Kỳ v..v..,  tôi đã hân hạnh được gặp gỡ, được tiếp xúc với rất nhiều phụ huynh có tấm lòng bao la, rộng lượng như quý vị mà tôi đã mạn phép được nhắc đến ở trên. Họ là ngọn đuốc soi đường, là điểm tựa tinh thần cho con cái và quan trọng hơn cả, họ là tấm khiên bảo vệ và chống đỡ những mũi tên độc ác, vu khống, bịa đặt và đánh phá hầu làm suy sụp tinh thần những đứa con đầy nhiệt huyết của mình. Họ vững tin vào tâm đức cùng sự dấn thân của giới trẻ, họ nâng đỡ và khuyến khích các cháu. Đó cũng chính là lý do mà chúng ta còn hy vọng để sống, để vươn lên và để mong có một ngày người Việt sẽ không còn phải bỏ nước ra đi và người ra đi sẽ có cơ hội trở về. 
Nam Lộc
 @ Viết trong Ngày Quân Lực VNCH: 19 tháng 6, 2019. 
(Xin đón xem tiếp phần II, bài tường thuật chi tiết của từng địa điểm tổ chức sẽ được phổ biến vào tuần sau):

Sinh viên đội mũ mang cờ VNCH trong ngày tốt nghiệp đại học UCLA - Ngọc Lan Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) – Trong lễ tốt nghiệp dành cho sinh viên khoa vi trùng học (Microbiology) của trường đại học danh tiếng University of California, Los Angeles (thường quen gọi là UCLA), tổ chức đúng ngày lễ Father’s Day vừa qua, nhiều người rất ngạc nhiên khi nhìn thấy trên mũ của một sinh viên tham dự có hình lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Em sinh viên đội mũ đó là Danny Vũ, cư dân Garden Grove, sinh ra và lớn lên tại Mỹ.
“Chúng tôi hoàn toàn bất ngờ trước việc này. Khi cháu lấy mũ đội lên, tôi mới nhìn thấy lá cờ. Hỏi thì cháu nói cắt giấy thủ công dán lên tối hôm trước. Chỉ vậy thôi, cháu không nói gì hơn, mà tôi cũng không hỏi gì thêm, chỉ nói ‘Bố cám ơn con.’”
Ông Thảo Vũ, cha của Danny, nói với Người Việt bằng gương mặt rạng ngời hạnh phúc lẫn xúc động.
Ông Thảo cho biết, “Từ rất lâu rồi, có lần cháu hỏi về việc ông nội đi sĩ quan VNCH, khi đó tôi có nói chuyện với cháu về cuộc chiến giữa hai miền Nam-Bắc Việt Nam.”
Ông nội của Danny là cựu sĩ quan chiến tranh chính trị, nay đã 88 tuổi, sang Mỹ theo diện H.O 1, hiện sống ở Santa Ana.
“Trong thời gian bốn năm học ở UCLA, Danny đã học thêm những lớp tiếng Việt tại trường, có thể thầy cô ở đó có dạy thêm cho cháu về lịch sử chiến tranh Việt Nam. Giờ cháu nói, đọc, viết tiếng Việt rất giỏi,” ông Thảo nói thêm.
Ông Thảo Vũ (trái) và Danny Vũ với chiếc mũ có dán cờ vàng ba sọc đỏ 
trong ngày tốt nghiệp đại học UCLA. (Hình: Thảo Vũ cung cấp)
Khi tìm hiểu kỹ hơn, phóng viên Người Việt mới biết cách đây 10 năm, Danny chính là cậu bé từng đoạt giải nhất cuộc thi đánh vần “Spelling Bee” của Học Khu Garden Grove khi đang học lớp Sáu. Em từng hai lần nhận bằng khen của Tổng Thống Barack Obama.
Không dừng lại ở đó, Danny, sinh năm 1996, cũng là một trong 276 sinh viên được nhận học bổng toàn phần của UCLA trong suốt bốn năm đại học. Hãng Kington cũng trao học bổng trị giá $20,000 cho Danny.
Với những thành tích đạt được trong quá trình học trung học tại trường Santiago, ba tháng trước khi tốt nghiệp, Danny đã được giám đốc hệ thống đại học California cho phép em được quyền chọn bất cứ trường nào trong số chín trường đại học của California. Danny chọn UCLA, chuyên ngành vi trùng học.
Chiếc nón có hình cờ vàng của Danny Vũ nổi bật trong ngày tốt nghiệp 
đại học UCLA. (Hình: Thảo Vũ cung cấp)
“Hôm dự lễ tốt nghiệp của Danny, tôi cũng nhìn thấy một cháu sinh viên khác có mang biểu tượng cờ vàng ba sọc đỏ nhỏ nhỏ trên áo, nhưng Danny thì chuẩn bị rất kỹ, cháu cắt dán lá cờ, và dùng những chiếc kẹp tăm để gắn cờ lên nón tốt nghiệp của mình, nên ai cũng nhìn thấy hết,” ông Thảo kể.
Người cha đang làm công việc bảo vệ (security) này chia sẻ, “Tôi muốn ứa nước mắt khi nhìn thấy hành động của cháu, vì tôi biết cháu hiểu và cảm nhận được những gì mà ông cha mình đã làm.”
Khi nghe Người Việt muốn phỏng vấn, “Danny chỉ cười và nói ‘ba nhiều chuyện quá!’” ông Thảo cho biết. 
(Ngọc Lan)
Liên lạc tác giả: ngoclan@nguoi-viet.com

Monday, June 10, 2019

Sinh tố D và bệnh lú lẫn (Alzheimer) Cố Bác Sĩ Lương Vinh Quốc Khanh

Bài CHU TẤT TIẾN, M.S.P. 
    Bệnh Alzheimer (AD, SDAT) mà từ xưa đến nay, phần đông chúng ta vẫn quen gọi là bệnh “lú lẫn” hay bệnh “lẫn,” và cho là căn bệnh của tuổi già, là một chứng bệnh mất trí nhớ kinh khủng nhất mà nhân loại đang phải đối diện. Căn bệnh này được đặt tên theo Bác Sĩ Tâm Thần và Thần Kinh học người Đức tên Alois Alzheimer khi ông đã nghiên cứu và xác định căn bệnh bất trị này sẽ dần dần thoái hóa và gây ra tử vong. Bệnh này thường xuất hiện ở những người đã qua tuổi hưu trí, và có những dấu hiệu giống nhau: quên tên người thân, quên tự làm lấy những việc hằng ngày như tiểu và đại tiện, nhầm lẫn lung tung, mất khả năng ngôn ngữ, rồi dần dần không còn biết tự kiểm soát mình nữa, đến nằm liệt và từ từ chết dần. Theo một tài liệu của cơ quan y tế (*), hiện nay trên đất Mỹ, có khoảng 5 triệu 400 ngàn người bị bệnh Alzheimer. Con số này đã gấp đôi kể từ 1980 và người ta phỏng đoán sẽ cao tới con số 16 triệu người vào năm 2050. 
     Vì căn bệnh này thuộc loại bất trị, nên chi phí mà Medicare trả cho các phương pháp trị liệu bệnh Alzheimer cao gấp ba lần chi phí trả cho các bệnh khác. Trong năm 2011, nói chung, Medicare và Medicaid đã phải chi ra $130 tỉ đô la về căn bệnh này. 
    Từ trước đến nay, y khoa vẫn chưa tìm ra phương pháp chữa trị dứt bệnh Alzheimer ngoài các phương pháp chữa trị riêng rẽ, làm giảm một phần các triệu chứng bệnh, như chữa chứng mất ngủ, chữa bớt quên sót, chữa việc thay đổi tâm tính… cũng như khuyến cáo nên đi tập thể dục cho những người mới bắt đầu nhuốm bệnh, nhưng chưa có cách nào ngăn chặn hẳn cơn bệnh. Khoa học vẫn đang nghiên cứu kỹ hơn về nguyên nhân và tiến triển của bệnh Alzheimer, vì hiện nay, giới y khoa vẫn chỉ biết là bệnh liên quan đến việc thoái hóa những mảng xám của thần kinh não (neocortex) nơi điều hành suy nghĩ và lý luận của con người. Từ sự thoái hóa này, bệnh Alzheimer sẽ đem đến một cái chết khổ sở, kéo dài, và đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần cho cả người bệnh và thân nhân người mắc bệnh. 
     Nhưng, như ngọn hải đăng chợt sáng khi thuyền đang gặp bão tố, dần dần, những khám phá của y khoa đang đem lại cho nhân loại những hy vọng mới. Một nghiên cứu của một Bác Sĩ Giáo Sư Y Khoa Việt Nam đã đem lại cho con người nhiều tin tưởng vào một tương lai mà bệnh Alzheimer không còn là một đe đọa của Tử Thần nữa. Bác Sĩ Nguyễn Thị Hoàng Lan và Lương Vinh Quốc Khanh (*), hai Giáo Sư Y Khoa tại Keck Medical School, mới đưa ra một phương pháp mới có thể trị được căn bệnh Thần Chết này: dùng sinh tố D để chữa trị. (loại sinh tố D cần toa Bác Sĩ, 50,000 đơn vị, mỗi tuần 1 viên, không phải loại bán tự do ngoài thị trường) 
    Tạp chí Y Khoa chính thức của giới y sĩ Hoa Kỳ, “American Journal of Alzheimers Disease & Other Dementias,” Volume 26(7) 510, đã đăng bài khảo cứu của hai vị Giáo Sư Bác Sĩ này, với lời giới thiệu của Bác Sĩ Carol, F. Lippa, M.D. và Tổng Biên Tập của tạp chí như sau: 
     “Gần đây,có nhiều nỗ lực tập trung vào vai trò của Sinh tố D trong những trạng huống của căn bệnh, bao gồm sự biến đổi của trạng thái và sự nhận thức. Trong bài khảo cứu Vai trò ích lợi của Sinh Tố D trong căn bệnh Alzheimer, bác sĩ Nguyễn đã chỉ cho thấy rằng những bệnh nhân của bệnh có chiều hướng thiếu Vitamin D trầm trọng…”
Nhận thấy đây là tin vui cho mọi người và là niềm hãnh diện cho người Việt, người viết xin ghi lại cuộc phỏng vấn bác sĩ Lương Vinh Quốc Khanh, người đã đạt danh hiệu “Khoa Học Gia Thế Giới Hàng Năm” (International Scientist of the Year) như sau:
 Hỏi: Xin cho biết liên hệ giữa Vitamin D và bệnh Alzheimer như thế nào?
- Đáp: Tỷ lệ thiếu sinh tố D xảy ra ở người bệnh lú lẫn rất cao. Có sự liên quan giữa thử trí nhớ bằng Mini-Mental State Examination (MMSE) và lượng sinh tố D trong máu. Người thiếu sinh tố D sẽ có chỉ số MMSE cao. Trong cuộc khảo cứu khác cho thấy trí nhớ bị ảnh hưởng bởi tuổi già. Trong mô hình bệnh Lú Lẫn ở con chuột cho thấy nếu dinh dưỡng thiếu sinh tố D làm giảm trí nhớ, còn dinh dưỡng đầy đủ sinh tố D làm giảm đi những mảnh chai cứng (plaque) hay thấy ở bệnh lú lẫn và làm tăng thêm sự hoạt động của tế bào não.
- H: Từ trước đến nay, chắc đã có nhiều cuộc nghiên cứu khác liên hệ đến vấn đề này? Sinh tố D có vai trò gì trong cơ thể?
- Đ: Có rất nhiều cuộc khảo cứu của sinh tố D trong bệnh lú lẫn. Sinh tố D có vai trò bảo vệ sự hư hại của những chất dẫn chuyền trong dây thần kinh như Acetylcholine, norepinephrine, và L-dopamine… Sinh tố D giữ cho lượng chất vôi (calcium) điều hòa trong tế bào não. Sinh tố D còn có nhiệm vụ trong việc sản xuất chất kích thích tái tạo (Nerve growth factor) ra tế bào não mới. Hơn thế nữa, sinh tố D còn có nhiệm vụ bảo vệ tế bào não bớt đi oxýt hóa (Reactive oxygen species) do những độc tố gây ra. 
- H: Xin cho biết những yếu tố về Di truyền (Genetic factors) liên kết giữa Vitamin D và AD như thế nào?
- Đ: Sự liên hệ di thể (gene) giữa sinh tố D và bệnh lú lẫn rất rõ ràng, như những di thể sau đây: the major histocompatibility complex class II molecules, vitamin D receptor, renin–angiotensin system, apolipoprotein E, liver X receptor, Sp1 promoter gene, and the poly(ADP-ribose) polymerase-1gene. Điều nầy càng xác nhận được vai trò của sinh tố D trong bệnh lú lẫn của người Già.
- H: Bên cạnh những liên hệ giữa di thể, còn có yếu tố không phải di truyền (Non genetic role) của Vitamin D trong bệnh lú lẫn không?
- Đ: Ngoài những yếu tố liên quan đến di thể (gene), chúng ta thấy có những yếu tố khác có thể đưa đến bệnh lú lẫn như bệnh Tiểu Đường (Diabetes Mellitus) và béo phì (Obesity) đều có thể đưa đến bệnh lú lẫn vì những người bệnh nầy có nguy cơ dễ bị thiếu sinh tố D và làm cho người bệnh có nguy cơ tiềm ẩn sẽ bị bệnh lú lẫn sau này.
- H: Xin cho biết tỷ lệ trung bình số người Việt mắc bệnh AD có cao không?
- Đ: Tôi chưa hoàn tất việc so sánh tỷ lệ người Việt mắc bệnh này là bao nhiêu, nhưng tôi nghĩ là rất cao vì bệnh lú lẫn nầy liên quan đến sự thiếu dinh dưỡng ở người già, mà các cụ người Việt mình thường thiếu dinh dưỡng. 
- H: Người Việt có nguy cơ mắc bệnh AD nhiều hơn dân tộc khác không? Tại sao có? Tại sao không? Hoặc vì va chạm văn hóa (Cultural shock)? Hay các vấn đề Xã Hội (Social issues) khác?
- Đ: Theo tôi, bệnh lú lẫn là một tiến trình của người già trong mọi quốc gia. Dĩ nhiên, tôi cũng nghĩ đến yếu tố cách biệt về văn hóa và xã hội có thể có phần nào ảnh hưởng đến bệnh lú lẫn.
- H: Hy vọng trong tương lai, khám phá mới về Vitamin D này sẽ có ảnh hưởng như thế nào? 
- Đ: Vai trò của sinh tố D rất là rộng rãi. Ngoài bài viết về vài trò của sinh tố D trong bệnh lú lẫn, Tôi đã viết rất nhiều bài về sinh tố D áp dụng trong nhiều trường hợp bệnh lý khác nhau như trong bệnh ung thư, bệnh tiểu đường, bệnh về tim mạch (Cardiovascular Disease), bệnh lao (Tuberculosis), bệnh cùi (Leprosy), bệnh suyễn (Asthma), bệnh béo phì (Obesity), bệnh run chân tay (Parkinsons disease), bệnh siêu viêm gan (Viral Hepatitis), và bệnh liệt kháng thể (AIDS). Những bài nầy đã dược đăng trong những nguyệt san chuyên môn của y khoa Hoa Kỳ. 
- H: Xin cho biết vị trí của tập san y học và giá trị của các bài viết trong đó
- Đ: American Journal of Alzheimers Disease là tạp chí chuyên khoa duy nhất về bệnh lú lẫn trên thế giới và quy tụ nhiều nhà khảo cứu chuyên về bệnh lú lẫn đến từ mọi quốc gia. 
- H: Xin cám ơn Bác Sĩ Lương Vinh Quốc Khanh đã cho thực hiện cuộc phỏng vấn quan trọng này. 
(*)Bác sĩ Giáo Sư Lương Vinh Quốc Khanh, một khoa học gia quốc tế, đã từ trần, bỏ lại bao công trình nghiên cứu y khoa dở dang. Đặc biệt, Bác Sĩ Lương Vinh Quốc Khanh là người đầu tiên nghiên cứu thành công về cách dùng Vitamin D để trị bệnh ung thư. Khi ông trình bày luận án về vấn đề nghiên cứu này, ông đã bị đả kích bởi chính các vị giáo sư của ông, nhưng sau 20 năm, giáo sư y khoa của ông đã ngỏ lời xin lỗi ông.