Trước năm 1975, người miền Nam ít khi nói đến từ bia, mà nói là la-de nhưng viết thì là la-de. Rủ nhau đi làm ít la-de, nhâm nhi la-de, mời anh nâng ly… Khúc đường Phạm Ngũ Lão – Bùi Viện bây giờ là phố Tây ba lô, trước năm 1975 vốn là khu ăn nhậu sầm uất, chiều chiều bàn ghế bày ra đầy vỉa hè, khách bình dân hay trung lưu vẫn tạt vào. Món nhậu bình dân khoái khẩu của người Sài Gòn lúc đó là uống la-de Con Cọp nhắm với tôm khô củ kiệu (bây giờ thì cả la-de Con Cọp không còn và món tôm khô củ kiệu cũng dần mai một trên bàn nhậu). Giống như Honda được gọi cho xe máy, la-de cũng được gọi cho bia nhưng từ đâu mà lại có chữ la-de?
La-de từ đâu anh tới ?
Giả
thuyết thứ nhất cho rằng xuất phát từ cụm từ beer Lager, Lager là một
dòng bia nhẹ kiểu Đức, nên người ta nói chệch từ lager thành la-de.
Giả
thuyết thứ hai liên quan đến sự ra đời của hãng bia BGI làm ra bia Con
Cọp. Lần ngược thời gian, năm 1875 hãng BGI được thành lập tại Sài Gòn
bởi một sĩ quan hàng hải giải ngũ có tên Victor Larue. Tên BGI là viết
tắt của
Brasseries Glacières d’Indochine (hãng bia và nước đá Đông Dương, đến
năm 1954 không còn Đông Dương nữa nên chữ “In” đổi lại là
Internationales – Quốc Tế), lúc đầu chủ yếu làm nước đá, sau mấy năm mới
sản xuất bia và nước giải khát.
Sản
phẩm bia Con Cọp bên cạnh hình con cọp trên nhãn, hai bên có hai chữ
Pháp là Biere Larue, Larue chính là tên ông chủ hãng, phát âm theo tiếng
Việt là la-ruy-ê đọc liền nhau, dân Việt đọc chệch đi thành la-de, rồi
lâu dần
bỏ luôn chữ bia, gọi la-de thôi và la-de cũng dần trở thành cách hiểu
để nói về bia của người miền Nam.
Tùy mỗi người tin, còn bản thân tôi tin rằng chữ la-de xuất phát từ giả thuyết thứ hai.
Con Cọp làm trùm
Ngoài hai loại bia Bière Royale và Bière Hommel (loại nhẹ), hãng BGI sản xuất chính hai loại bia khác nổi tiếng hơn.
Loại
thứ nhất là bia xuất khẩu, gọi là bia 33 Export, cái tên 33 đơn giản là
do nó đựng trong chai có dung tích 0,33 lít. Bia này có độ cồn cao hơn
nên vị uống đậm hơn. Trên nhãn bia ghi chữ bia theo nhiều ngôn ngữ khác
nhau:
Bière (tiếng Pháp), Beer (tiếng Anh), Bier (tiếng Đức), Bir (tiếng
Indonesia), Birra (tiếng Ý)…
Loại
thứ hai phổ biến nhất là bia Con Cọp, đựng trong chai có dung tích 0,66
lít nhưng không hiểu sao ở vỏ chai chỉ ghi dung tích là 0,61 lít. Đây
là loại bia phổ biến được đông đảo người tiêu dùng đón nhận, từ người
lao động
bình dân cho đến trí thức hay đại gia, từ nhà hàng đến quán cóc lề
đường đều có hình ảnh của bia Con Cọp. Binh lính và sĩ quan Việt Nam
Cộng hòa cũng rất ưa chuộng bia Con Cọp nhưng giá mua cao, nên Chính phủ
đã ký hợp đồng với BGI sản xuất bia với nhãn riêng
để bán lại cho quân đội, cảnh sát và viên chức, giá rẻ hơn, gọi là bia
Quân Tiếp Vụ.
Năm
1965, quân Mỹ đổ vào miền Nam, năm 1966 Mỹ xây dựng căn cứ Long Bình
làm kho hậu cần khổng lồ phục vụ quân đội. Dân Tam Hiệp, Biên Hòa đua
nhau mở cửa hàng ăn uống phục vụ nhu cầu lính Mỹ, trong đó có bán bia
Con Cọp. Họ
phát hiện ra lính Mỹ có bia lon riêng do quân đội cung cấp (phát hay
bán rẻ gì đó) nhưng lính Mỹ chê, họ nói là chua và nhạt nên không thèm
uống, mà đi mua bia Con Cọp uống. Điều này đủ thấy khẩu vị của bia Con
Cọp cuốn hút ra sao từ ta đến Tây.
Chiến thắng thuộc về kẻ thừa kế
Sau
năm 1975, BGI bị quốc hữu hóa và hãng mẹ BGI tiếp tục dùng nhãn hiệu
này trên toàn thế giới, trong khi đó loại bia tại Việt Nam được Nhà máy
bia Sài Gòn (tức BGI cũ) sản xuất ra theo công thức của bia 33 không
được mang
nhãn hiệu 33 vì đây là nhãn hiệu đã đăng ký toàn cầu, nên đổi là 333,
chỉ thêm số 3 vào cho khác đi.
Đến
năm 1991, BGI mới quay lại Việt Nam nhưng không giành lại thời huy
hoàng, dù cho những tháng đầu tiên đã khiến bia Sài Gòn không bán nổi
một két và sau cùng BGI phải bán lại cho Foster của Úc. Lý giải thất bại
của BGI,
đó là bia Con Cọp đã trở lại với chất lượng kém hơn xưa. Có hai nguyên
nhân chưa hề được xác nhận chính thức: Thứ nhất, BGI đã sử dụng công
nghệ mới hiện đại, ủ men nhanh hơn nên mùi vị khác trước. Trong khi bia
Sài Gòn vẫn dùng công nghệ cũ, lạc hậu của BGI
trước đây nên vẫn giữ nguyên được chất lượng quen thuộc.
Thứ
hai, lúc đầu BGI rất muốn liên doanh với bia Sài Gòn để sản xuất tại
nhà máy cũ ở Sài Gòn nhưng không được, đành phải về Tiền Giang. Một bí
quyết then chốt trong sản xuất bia Con Cọp trước đây chính là nguồn
nước, ở Tiền
Giang không có nguồn nước ngầm giống của nhà máy ở Sài Gòn nên chất
lượng cũng không bằng. Điều này cũng tương tự rượu Bắc Hà nổi tiếng ở
Lào Cai, khi người làm rượu ở Bắc Hà đi nơi khác làm rượu, cũng con
người đó, công thức đó, nguyên liệu đó nhưng rượu
không ngon vì dùng nguồn nước khác… Thế nên kẻ thừa kế của bia Con Cọp
lại đánh bại được chính chủ. Nhãn hiệu Con Cọp nổi tiếng năm xưa không
còn nhưng hương vị của nó vẫn ở lại cùng các “bợm bia”.
Năm
1973, hãng BGI tung ra một nhãn hiệu mới, cũng chai 0,66 lít có hình
con cọp nhưng hai bên có vẽ thêm hình ảnh dây leo và một trái tròn tròn
khía vuông mà người ta thấy giống như trái thơm, nên người ta gọi là bia
Con Cọp
Trái Thơm. Điểm đặc biệt là bia này bỏ chung với các chai bia Con Cọp
khác, cứ một két thì có một chai, có khi có 2-3 chai. Thiên hạ đồn đây
là loại bia đặc biệt, ngon hơn loại thường nên tặng kèm theo một két để
khuyến mãi khách hàng mua sỉ. Thành thử từ
đó người ta hay mua cả két bia để được lấy chai “trái thơm”, trong bàn
nhậu, bậc trưởng thượng, chủ xị… được ưu tiên uống chai này. Trong phân
chia chất lượng bia của BGI thì bia Con Cọp Trái Thơm đứng đầu, sau đó
tới bia Con Cọp thường và đứng chót sổ, bị
chê nhiều nhất là bia Quân Tiếp Vụ.
Sự thực bia Con Cọp Trái Thơm có phải là loại bia ngon nhất ?
TS
luật Phan Văn Song, từng là trưởng phòng tiếp thị rồi giám đốc BGI từ
năm 1973 đến 1976 tại Việt Nam, đã bác bỏ điều này. Ông nói: “Nấu hai
loại bia đã tóe phở, hộc xì dầu. BGI đâu có hưỡn nấu ba, bốn loại còn vô
chai vô
cộ, đổi kíp đổi người. Phức tạp lắm. Nội cách đổi vỏ chai cho hạp với
rượu cũng đủ hao tiền. Nhưng cắt nghĩa hổng ai tin”.
Vậy
vì sao BGI lại tung ra nhãn bia chai Trái Thơm? Nguyên nhân này cũng
được tiết lộ từ người trong cuộc: Năm 1973, BGI muốn thay đổi nhãn bia
mới, để đỡ tốn tiền thuê họa sĩ thiết kế ở pháp như mọi khi, ông Song
giao cho
họa sĩ quảng cáo trong công ty vẽ. Cũng là nhãn Con Cọp cũ nhưng vẽ
thêm hoa houblons (còn gọi là hốt bố – là loại hoa tạo ra vị đắng của
bia), khổ nỗi họa sĩ chưa từng nhìn thấy hoa houblons tươi bao giờ, chỉ
thấy hoa khô trong hãng nên từ đó tưởng tượng
vẽ ra. Cả khâu duyệt cũng trót lọt vì dân marketing ngồi văn phòng có
ai biết hoa houblons tươi thế nào. Đem qua nhà máy thủy tinh Khánh Hội
đặt in trên 100.000 vỏ chai xong mang về nhà máy Chợ Lớn, mấy kỹ sư
trong xưởng bia mới cười rần rần vì vẽ sai, thế
là thôi không in tiếp nữa. 100.000 chai đã lỡ in sai không lẽ bỏ, thế
là số chai này được phân công bỏ chen vào các két bia mỗi két một chai
để phân tán ra.
Từ
đâu dẫn đến diễn biến về bia Trái Thơm đặc biệt khiến thiên hạ lùng mua
để uống? Cũng từ các Hoa kiều làm công việc phân phối bia của BGI mà
ra. Người Hoa rất nhanh nhạy với các cơ hội làm ăn, họ chụp lấy sự kiện
này để
“bỏ nhỏ” với các đại lý: Bia Trái Thơm là loại đặc biệt, mỗi két chỉ có
một chai nhưng nếu “nị” lấy hàng nhiều, chịu chi thêm thì “ngộ” sẽ thêm
mỗi két vài chai, thậm chí muốn có cả một két toàn Trái Thơm cũng có…
Quy tắc mỗi két một chai bị phá tan nhưng
bộ sậu lãnh đạo ở BGI lờ đi, mặc cho nhóm nhân viên phân phối thao
túng. Ai đời từ một sai sót kỹ thuật vớ vẩn như vậy lại được biến thành
một sự kiện khiến nhãn hàng gây chú ý với người tiêu dùng miễn phí và
khiến doanh số bán tăng vọt thì họa có… điên mới
đi giải thích, đính chính (!). Nói như vậy, không lẽ cả mấy vạn “bợm
bia” không phân biệt được bia ngon, bia dở? Thật ra những ai hiểu về tâm
lý học và marketing sẽ biết rằng cùng một sản phẩm nhưng nếu cho vào
chai lọ, bao bì thật đẹp, bán giá cao… người
ta sẽ cảm thấy nó ngon và tốt hơn cũng sản phẩm đó cho vào bao bì xấu
hoặc giá rẻ. Đó cũng là lý do bia Quân Tiếp Vụ ngày xưa bị chê trong khi
nó cũng “y chang” hai loại kia, chẳng qua là đặt sỉ giá rẻ mà thôi.
Phạm Trường Giang
No comments:
Post a Comment