Phim truyện quá hay vì nói lên được lẽ sinh tử của kiếp người.
Nghi thức mai táng đặc thù của Nhật.
Người Nhật tự chế cảm xúc, không khóc mướn thương vay, rựợu chè đàn hát trong dịp tang ma như ở VN.
Tiễn biệt ngừời chết họ hẹn là " Mình sẽ gặp lại nhau". Và cái chết đối với người Nhật là mình buớc qua một cánh cửa đi về một nơi mới lạ. Nơi ấy không là Cõi Vĩnh hằng, Thiên đường Địa ngục...như niềm tin các tôn giáo đã đặt để cho loài ngưòi.
Quan niệm sống của người Nhật cũng đơn giản như quan niệm " Vât dưỡng nhơn, Ăn để sống" vì thực tế là mọi sinh vật đều ăn loài vật chết để tiếp nối cuộc sinh tồn.
Cái chết của con người thiên hình vạn trạng như trong " Văn tế thập loại chúng sinh".
Nhưng
Departures nói lên được một xã hội đang chuyển mỉnh như quan niệm về sự
nhìn nhận việc "Thay đổi phái tính", cái chết của bà góa phụ chủ tiệm
Phòng tắm nứơc nóng khiến cho sinh hoạt của một thị trấn không còn như
xưa nữa.
Và ngừời Nhật cũng sâu sắc về chữ Duyên trong cuộc đời khi cuối cùng ngừời con đã nhận diện được người cha quá cố ở tuổi 70.
Kiếp
người ai ai cũng phải qua cho trọn nhưng có nghĩa gì không khi có kẻ đã
từng hét ra lửa mửa ra máu rồi cũng xuôi tay hay như người cha trong
phim này chỉ để lại cho thế gian vài tụng đồ lặt vặt.
No comments:
Post a Comment