Tuesday, October 16, 2012

Gởi Con Yêu Dấu / To Our Dear Child!


Phỏng dịch bài thơ “To Our Dear Child” của một tác giả vô danh.

HUY PHƯƠNG



Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.

Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi

Hay tự cha không mặc được áo quần.
Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng.

Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa

Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.
Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.

Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ

Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.
Có những lúc cha già không muốn tắm
Đừng giận cha và la mắng nặng lời.

Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước

Từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi!”
Những lúc cha không quen xài máy móc,
Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu.

Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ

Có khi nào cha trách móc con đâu?
Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò

Nếu không phải là niềm vui đối thoại

Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.

Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm, già có lúc biếng ăn

Con cần biết lúc nào cha thấy đói

Lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.
Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay

Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững

Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.
Một ngày kia cha mẹ già chán sống
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì!

Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu

Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?
Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi
Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con

Muốn cho con được nên người xứng đáng

Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.
Con tức giận có khi còn xấu hổ
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ.

Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại

Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.
Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường đời.

Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá

Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
Luôn có con, trong cuộc đời
Yêu con cha có mấy lời cho con.
Bố Mẹ của con
To Our Dear Child!  
On the day when you see us old, weak, and weary,
Have patience and try to understand us.

If we get dirty when eating,

If we can not dress on our own,

Please bear with us and remember the times,

We spent feeding you and dressing you up.

If, when we speak to you,

We repeat the same things over and over again,

Do not interrupt us. Listen to us.

When you were small,

We had to read to you the same story

A thousand and one times until you went to sleep.

When we do not want to have a shower,

Neither shame nor scold us.

Remember when we had to chase you

With your thousand excuses to get you to the shower?

When you see our ignorance of new technologies,

Help us navigate our way through those world wide webs.

We taught you how to do so many things,

To eat the right foods, to dress appropriately,

To fight for your rights.

When at some moment we lose the memory

Or the thread of our conversation,

Let us have the necessary time to remember.

And if we can not, do not become nervous,

As the most important thing is not our conversation,

But surely to be with you and to have you listening to us.

If ever we do not feel like eating, do not force us.

We know well when we need to and when not to eat.

When our tired legs give way

And do not allow us to walk without a cane,

Lend us your hand. The same way we did

When you tired your first faltering steps.

And when someday we say to you,

That we do not want to live any more, that we want to die,

Do not get angry. Some day you will understand.

Try to understand that our age is not just lived but survived.

Some day you will realize that, despite our mistakes,

We always wanted the best for you

And we tried to prepare the way for you.

You must not feel sad, angry nor ashamed

For having us near you.

Instead, try to understand us and help us

Like we did when you were young.

Help us to walk.

Help us to live the rest of our life with love and dignity.

We will pay you with a smile and by the immense love

We have always had for you in our hearts.

We love you, child.

Mom and Dad


No comments:

Post a Comment