Bà
Hillary Clinton gặp ông Nguyễn Phú Trọng ở Hà Nội ngày
10/7/2012
1*
Mở bài
Ngày
10-7-2012, Ngoại trưởng Hoa Kỳ đã có mặt tại Hà Nội bắt đầu 2 ngày thăm viếng
nước nầy. Bà Hillary Clinton đã gặp Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh, Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng, và một sự kiện được cho rằng đặc biệt là bà Clinton gặp
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Nội
dung viếng thăm VN nhấn mạnh vào 3 vấn đề: giao thương, nhân quyền và an ninh
Biển Đông.
Thật
ra, tuy 3 mà một. Mục đích cuối cùng là thuyết phục, lôi kéo CSVN vào một liên
minh quân sự, nằm trong chiến lược của Hoa Kỳ ở châu Á Thái Bình Dương, để bao
vây Trung Cộng.
Điểm
đặc biệt của cuộc viếng thăm là việc Ngoại trưởng Hoa Kỳ muốn gặp Tổng Bí thư
Nguyễn Phú Trọng.
2*
Đàng sau việc bà Clinton gặp Nguyễn Phú Trọng
2.1.
Một nền ngoại giao đa phương, không dựa hẳn vào một nước nào cả
Bản
tin Reuters từ Hà Nội cho biết: “Chính bà Clinton đã chủ động yêu cầu, và được
chấp thuận, cho bà được gặp Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng”. Hảng Reuters dẫn lời
một viên chức giấu tên, Ngoại trưởng Mỹ muốn gặp ông Trọng “một phần vì sự chống
đối tự do chính trị, và chống lại sự quan hệ gần gũi hơn với Hoa Kỳ, đã thể hiện
mạnh mẽ nhất, bên trong đảng, quân đội và bộ máy an ninh của VN”.
Truyền
thông nói rằng bà Clinton “muốn tìm hiểu” về việc đó.
Thật
ra, trên thực tế thì Hoa Kỳ có thừa khả năng để hiểu và cũng đã hiểu lý do tại
sao có việc đó, cho nên gọi là “gặp để tìm hiểu” chỉ là bề ngoài, che đậy một sự
thật bên trong.
Sự
thật bên trong cũng không có gì bí mật và khó hiểu, bởi vì, đó không phải là một
vài ý kiến cá nhân trong đảng, mà là do những Nghị Quyết của đảng CSVN đã xác
định đường lối căn bản của ngoại giao, tiếp theo Nghị Quyết số 13 ngày
4-11-1978, đó là một nền “ngoại giao đa phương”, không dựa vào một nước nào
cả.
2.2.
Hoa Kỳ tấn công ngoại giao, thuyết phục nhưng chưa thành công
Đường
lối ngoại giao đa phương nầy đã được HK thử thách bằng những cuộc tấn công ngoại
giao, những màn thuyết phục, lôi kéo, dụ khị kể cả áp lực, nhưng chưa thành công
như ý muốn, đó là chưa đạt được một hiệp ước liên minh quân sự giữa VN-HK. Khi
đã có liên minh, thì HK có thể “xử dụng” (chỉ dùng chớ không thuê làm căn cứ)
cảng Cam Ranh và liên minh quân sự, để củng cố vòng đai bao vây Trung Cộng trong
chiến lược trở lại châu Á - Thái Bình Dương của Mỹ.
Bộ
trưởng Panetta được cho sẽ thúc đẩy yêu cầu cho hải quân Mỹ được tăng cường tiếp
cận hải cảng Cam Ranh,
Trong
những năm qua, nhiều cuộc viếng thăm của các tàu chiến, kể cả siêu hàng không
mẫu hạm George Washington, nhiều cuộc viếng thăm của các tướng lãnh và cả Bộ
trưởng Quốc phòng Leon Panetta. Hiện tại cuộc vận động rất ráo riết và dồn dập.
Ngày 10 và 11-7, Ngoại trưởng Clinton có mặt ở Hà Nội, ngày 13-7-2012, Đô đốc
Cecil D. Haney, Tư lịnh Hạm đội Thái Bình Dương, đã được Đô đốc Nguyễn Văn Hiến,
thứ trưởng QP kiêm Tư lịnh HQ, tiếp đón ở Hải Phòng trong cuộc viếng thăm xả
giao, trong khi tàu bịnh viện USNS Mercy củ a HK (T.AH 19) đang làm công tác
nhân đạo tại Nghệ An.
Đô
đốc Cecil Haney
Ngày
14-7-2012, Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh hướng dẫn phái đoàn đến thăm HK. Đương
nhiên là có quan hệ đến những mặc cả về kinh tế và quân sự giữa 2 nước.
Hàng
không mẫu hạm USS Washington của Mỹ
Hàng
không mẫu hạm Mỹ USS George Washington
Siêu
hàng không mẫu hạm USS George Washington neo đậu ngoài khơi Đà Nẵng của Việt Nam
hôm Chủ nhật 13-8-2011
Đã
có một số hoạt động chung giữa hải quân hai nước như việc VN lên thăm hàng không
mẫu hạm USS Washington của Mỹ
Bà
Hillary Clinton ở Hà Nội ngày 10/7/2012
Nói
thẳng ra là dùng việc HK sẽ chấp nhận cho VN tham gia vào thị trường Đối Tác
Xuyên Thái Bình Dương, TPP (Trans-Pacific Partnership) làm điều kiện để thuyết
phục CSVN liên minh quân sự với HK. Nhưng việc cho gia nhập TPP có điều kiện về
Nhân Quyền, cho nên NQ được nhắc tới như là một điều kiện cần thiết phải
có.
CSVN
rất cần, và rất muốn được HK chấp thuận cho gia nhập TPP để có điều kiện thuận
lợi phát triển kinh tế, đồng thời, thoát ra khỏi sự lệ thuộc kinh tế vào Trung
Cộng.
3*
Nội dung chuyến thăm Việt Nam của Ngoại trưởng Hillary Clinton
Nội
dung được thông báo công khai có 3 điểm chính: giao thương, nhân quyền và an
ninh Biển Đông. An ninh Biển Đông được hiểu là một liên minh quân sự Việt-Mỹ
trong việc bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa chống Trung Cộng.
3.1.Về
giao thương
Về
giao thương, có 2 giai đoạn: hiện tại trước mắt và tương lai.
3.1.1.
Trước mắt
Là
ký một số thoả thuận về thương mại, giáo dục và những cuộc gặp gỡ của các đại
diện thương mại hai nước Việt, Mỹ. Mục đích hiện tại của chính quyền Tổng thống
Obama là gia tăng đầu tư, gia tăng thương mại, phát triển sản xuất và tiêu thụ,
trong tình trạng nền kinh tế HK chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng chủ yếu là tạo
công ăn việc làm, giảm con số thất nghiệp, rất cần thiết cho việc vận động tái
tranh của của TT Obama.
3.1.2.
Việc giao thương trong tương lai
Trong
cuộc viếng thăm, Ngoại trưởng Hoa Kỳ loan báo: “Việt Nam và Hoa Kỳ có thể sẽ đạt
được một thoả thuận về Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương, TPP, trước cuối
năm nay”. Lời loan báo không được dùng ở thể khẳng định (Affirmative mode) bằng
2 chữ “có thể”. “Có thể” nghỉa là “có thể có” mà cũng “có thể không”, có, hay
không, còn tùy thuộc vào điều kiện là có liên minh quân sự hay không.
3.1.3.
Tại sao vấn đề nhân quyền rất quan trọng?
Đối
với Quốc hội Hoa Kỳ, thì Việt Cộng đang vi phạm nhân quyền trầm trọng, mà hành
pháp của Tổng thống Obama không có thể mắt nhắm mắt mở, xí xoá, phớt lờ cho qua
được, vì tất cả những hiệp định, hiệp ước quốc tế mà tổng thống ký, phải được
Quốc hội phê chuẩn, thông qua. Việc nầy ngoài tầm tay của tổng thống, nhất là
hiện nay, Hạ viện HK đang do đảng Cộng Hoà nắm giữ. QH và hành pháp đang căng
thẳng, gay go trong mùa bầu cử năm nay.
Trước
khi bà Clinton đi VN, người đồng Chủ tịch Ủy Ban Nhân quyền Tom Lantos, dân biểu
Frank Wolf (C.H Virginia) và nhiều dân biểu khác đã gởi thơ nhắc nhở về NQ của
VN. Ngoài ra, các thơ của BS Nguyễn Đan Quế, Bùi Thị Minh Hằng cũng yêu cầu can
thiệp về nhân quyền, cụ thể là yêu cầu VC thả những tù nhân lương tâm, nhất là
việc một công dân HK là TS Nguyễn Quốc Quân đang vị VC giam giữ, khi vừa bước
xuống phi trường TSN. Ngoài ra, những nhân vật được nhắc tới, trong đó có LM
Nguyễn Văn Lý, LS Lê Công Định, Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, LS Cù Huy Hà
Vũ…
Dân
biểu Frank Wolf còn chỉ trích mạnh mẽ đại sứ Mỹ ở VN là ông David Shear. Phụ tá
Ngoại trưởng đặc trách dân chủ, nhân quyền và lao động, ông Michael Posner còn
phải tra điều trần tại Ủy Ban Nhân quyền Tom Lantos. Chính phủ Obama cũng đang
bị QH/HK chiếu cố với việc Bộ trưởng Tư pháp Eric Holder.
3.1.4.
Cộng Sản Việt Nam vi phạm nhân quyền trầm trọng.
Ông
Michael Posner cho biết, CSVN đang giam giữ khoảng 100 tù nhân lương tâm. Ông
nhắc tới LM Nguyễn Văn Lý, Blogger Điếu cày Nguyễn Văn Hải, LS Lê Công Định, LS
Cù Huy Hà Vũ, mà ông mô tả họ là những kiến trúc sư của chế độ dân chủ ở VN, tức
là những người xây dựng chế độ dân chủ cho VN.
Ông
Michael cho biết thêm, CSVN đã gia tăng kiểm soát và hạn chế thông tin trên các
phương tiện truyền thông, internet và các trang mạng xã hội. Điều 79 và 88 trong
bộ Luật Hình sự của VN rất mơ hồ, không phù hợp với các chuẩn mực quốc tế.
Dân
biểu Frank Wolf đả kích mạnh mẽ Đại sứ David Shear: “Ông ấy đã thất bại trong
công việc, đứng trước một công dân HK là TS Nguyễn Quốc Quân bị cầm tù mà ông ấy
không làm gì được cả. Nếu chính phủ hiện nay do đảng Cộng Hoà lãnh đạo, thì tôi
đã đề nghị sa thải đại sứ David Shear rồi”.
3.1.5.
Vài nét về Ủy Ban Tom Lantos
Ủy
Ban Tom Lantos là Ủy Ban Nhân Quyền của Quốc Hội HK, gồm 200 dân biểu và nghị sĩ
của hai đảng Dân Chủ và Cộng Hoà, hoạt động đề cao nhân quyền trên thế
giới.
Dân
biểu Frank Wolf
Frank
Wolf (Cộng hoà Virginia), đồng Chủ tịch Ủy Ban Tom Lantos. Ông có chân trong Ủy
Ban Ngân Sách Hạ Viện, đặc trách các vấn đề chi tiêu của chính phủ, nên là người
rất có thế lực đối với chính phủ của Tổng thống Obama. Ông tỏ ra phẩn nộ khi một
công dân HK, TS Nguyễn Quốc Quân bị VC bắt giam khi vừa bước xuống phi trường
TSN.
Vài
nét về ông Lantos
Thomas
Peter Tom” Lantos sinh ngày 1-2-1928, mất ngày 11-2-2008, là người Hungary gốc
Do Thái, dân biểu đảng Dân Chủ từ năm 1981 đến ngày mất năm 2008. Quốc Hội lấy
tên ông đặt tên cho Ủy Ban Nhân Quyền Quốc Hội HK.
Năm
1944, khi Đức Quốc Xã chiếm Hungary, ông bị bắt lúc 16 tuổi, để xung vào trại
lao động cưỡng bách. Ông vượt trại, bị bắt lại và bị đánh đập tàn nhẫn. Ông trốn
trại lần thứ hai, về quê nhà thì biết cả gia đình ông bị giết chung với 450,000
người Hungary gốc Do Thái.
3.2.
Cộng Sản Việt Nam muốn được vào Đối tác Kinh tế Thái Bình Dương
CSVN
rất mong muốn được thu nhận vào tổ chức Đối tác Kinh tế Thái Bình Dương TPP
(Trans-Pacific Partnership) để được vào một thị trường tự do rất rộng lớn, mà
được miễn các thứ thuế và rào cản, là cơ hội thuận lợi để phát triển kinh tế,
đồng thời, thoát ra khỏi sự lệ thuộc vào kinh tế của Trung Cộng.
Chuyến
thăm của tàu Roger Revelle là một phần trong chương trình hợp tác Hải dương học
giữa Mỹ và VN
3.2.1.
Tổng quát về Hiệp định Đối tác Kinh tế Xuyên Thái Bình Dương
Tổ
chức TPP nầy có mục đích thiết lập một khu vực kinh tế thương mại tự do giữa các
thành viên thuộc khu vục châu Á-Thái Bình Dương, chủ yếu là một thị trường tự
do, miễn tất cả các thuế quan và xoá bỏ tất cả các rào cản.
4
quốc gia xoá 90% thuế và bỏ rào cản
Ngày
3-6-2005, 4 quốc gia nguyên thủy là Singapore, Chile, New Zealand và Brunei đã
ký một Hiệp định P4 (Pacific 4) có hiệu lực kể từ 28-5-2006, thành lập một khu
vực mậu dịch xoá 90% rào cản thuế quan, và giao kết, đến năm 2015, thì không còn
bất cứ một rào cản thuế nào cả, giữa thành viên của 4 nước nầy.
Hiện
nay, 9 quốc gia là Singapore, Chile, New Zealand, Brunei, Hoa Kỳ, Úc, Peru,
Malaysia, và Việt Nam đã qua 8 cuộc đàm phán trong tiến trình thực hiện một Hiệp
định thương mại mới nầy. Nhật, Nam Hàn, Đài Loan cũng đang xin vào TPP.
Việc
hình thành khu vực kinh tế nầy đe dọa về sự cô lập nền kinh tế của Trung Cộng,
hay ít ra cũng làm giảm bớt một số đối tác và số lượng thương mại đối với nước
CS nầy. Trung Cộng cũng muốn xin gia nhập, nhưng trở ngại lớn là kinh tế TC
thuộc về kinh tế quốc doanh.
Hoa
Kỳ xin gia nhập sau, nhưng vì thị trường của nước nầy quá rộng lớn, nên HK giữ
vai trò chủ động trong việc thương lượng về những điều kiện để cho hàng hoá các
nước vào thị trường Mỹ.
Thật
ra, không có gì mới mẻ, nó chỉ là căn bản của nền kinh tế thị trường tự do, nền
tảng của tổ chức Thương Mại Thế Giới WTO (World Trade Organization). Đó là nền
kinh tế tư bản, dựa trên sự cạnh tranh công bằng trên thị trường tự do. Cạnh
tranh công bằng là những công ty tư nhân cạnh tranh với tư nhân. Trái lại, trong
kinh tế quốc doanh của CS, thì công ty nhà nước với số vốn to lớn thuộc ngân
sách quốc gia, nên tạo ra sự cạnh tranh không công bằng, vì tư nhân vốn ít hơn
vốn của công ty nhà nước.
3.2.2.
Cộng Sản Việt Nam không đủ điều kiện để gia nhập TPP
Kinh
tế VN là “Kinh tế thị trường theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa, trong đó kinh tế
quốc doanh là chủ đạo”. VN bị kẹt vì cái đuôi “theo định hướng XHCN, kinh tế
quốc doanh là chủ đạo”. Nền kinh tế của VN được ghi trên giấy trắng mực đen như
thế, mà VC luôn luôn yêu cầu HK công nhận kinh tế VN là một nền kinh tế thị
trường tự do, trong khi đó còn các Tổng công ty thuộc về nhà nước.
CSVN
không đủ điều kiện để gia nhập TPP, vì thế mới nhờ vào sự giúp đở của HK, do đó,
bị HK bắt chẹt bằng điều kiện liên minh quân sự.
CSVN
thiếu 2 điều kiên chủ yếu, đó là không có nền kinh tế thị trường tự do, và không
có nhân quyền.
3.2.3.
Tuy nhiên VN có thể được nhận vào TPP với điều kiện cải thiện nhân
quyền
Về
điều kiện quốc doanh, thì hành pháp của TT Obama có thể, xí xoá lờ đi cho qua,
viện lý do là, mặc dù quốc doanh, nhưng nước nhỏ và nghèo, nên vốn nhà nước so
với vốn tư nhân của các đại tập đoàn tư nhân HK thì chẳng nhằm nhò gì, cho nên
việc cạnh tranh không đáng kể.
Tuy
nhiên, vấn đề nhân quyền thì ngoài tầm tay của Tổng thống Obama, bởi vì, Hiệp
định quốc tế phải được Quốc Hội phê chuẩn thông qua mới có giá trị. Mà QH/HK
hiện tại không còn nằm trong tầm kiểm soát của đảng Dân Chủ. Vì thế mà Ngoại
trưởng Clinton đã nhiều lần nhắc nhở VN về Nhân quyền (NQ), nếu muốn vào TPP
.
Nếu
CSVN đồng ý liên minh quân sự, thì việc NQ cũng có kẻ hở để HK cho qua lọt. Ví
dụ như, VC chứng minh đã cải thiện NQ bằng cách trả tự do, hoặc trục xuất LM Lý,
LS Lê Công Định, TS Nguyễn Quốc Quân, Điếu Cày, Cù Huy Hà Vũ sang Hoa Kỳ, như LS
Bùi Kim Thành, Trần Khải Thanh Thủy, Lư Thị Thu Duyên chẳng hạn. (Sau khi Hiệp
định có hiệu lực, thì NQ là công việc nội bộ của VN)
4*
Cộng Sản Việt Nam lệ thuộc kinh tế vào Trung Cộng
Trong
quan hệ thương mại, VN đóng vai trò cung cấp nguyên liệu thô, nhiên liệu thô và
nông, lâm, thủy sản cho TC. Trái lại, TC xuất khẩu sang VN công nghiệp với những
kỹ thuật thấp và trung bình, nhất là một khối lượng lớn về hàng tiêu dùng. Chính
khối lượng lớn lao hàng tiêu dùng giá rẻ và kém phẩm chất tràn ngập thị trường
VN nầy, đã giết chết các doanh nghiệp sản xuất trong nước.
Tiến
sĩ Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện Kinh Tế VN nêu nhận xét “Với tình trạng như
thế, chúng ta bị lệ thuộc Trung Quốc về kinh tế và sẽ không giữ được độc lập về
chinh trị”.
4.1.
Tình trạng nhập siêu
Sự
lệ thuộc về kinh tế của VN được thể hiện qua tình trạng nhập siêu của VN trong
cán cân thương mại giữa hai nước. Một cách đơn giản, nhập siêu là nhập cảng quá
nhiều so với xuất cảng quá ít. Nhập siêu là con số tính bằng tiền (kim ngạch) so
sánh giữa nhập cảng và xuất cảng.
Nhập
siêu (Trade deficit) là khi số tiền mua hàng hoá vào, tức là nhập cảng, cao hơn
số tiền thu được từ hàng hoá bán ra. Nhập siêu không tốt cho kinh tế vì cần phải
có ngoại tệ để trả tiền mua vào, nếu xuất cảng quá ít và không còn ngoại tệ dự
trữ, thì phải vay nợ.
Theo
con số của Cục Thống Kê VN, thì nhập siêu của VN đối với TC, năm 2005 là 2.67 tỷ
USD, tăng vọt lên tới 12.7 tỷ USD trong năm 2010. Và trong 5 tháng đầu năm 2011,
thì nhập siêu VN là 6.5 tỷ USD.
4.2.
Nhóm hàng nhập cảng nhiều nhất
Theo
Cục Thống Kê, năm 2010, VN nhập hàng hóa từ TC là 20.02 tỷ USD gồm 5 nhóm chính
như sau:
1).
Trang thiết bị và phụ tùng 27% * 2). Xăng dầu 17% * 3). Sắt thép 56%* 4). Phân
bón 40%
5).
Nguyên liệu phục vụ dệt may và da giày 70%
“Nếu
nguồn cung cấp nầy ngưng thình lình, thì lập tức, không những thị trường nội địa
mà cả kim ngạch xuất khẩu của VN vào thị trường Liên Âu và Hoa Kỳ cũng bị ngưng
trệ”. Đó là nhận xét của TS Trần Đình Thiên, thuộc Viện Kinh Tế VN.
5*
Trung Cộng áp chế Việt Cộng về kinh tế
5.1.
Ý muốn của Trung Cộng
Ngày
22-12-2011, Tập Cận Bình đến VN bày tỏ ý muốn 3 ưu tiên về kinh tế của hai nước,
mục đích lập ra một khu vực kinh tế xuyên biên giới, không còn ranh giới thuế
quan, rào cản, hay nói rõ ra, kinh tế VN được xem như kinh tế của một tỉnh trong
nội địa Trung Cộng.
Ba
ưu tiên mà Tập Cận Bình đưa ra như sau:
1.
Xây dựng khu hợp tác xuyên biên giới mà trọng điểm là xây dựng hạ tầng cơ sở
(đường sá, cầu cống, nhà ga, bến cảng, nhà kho, phi trường, đường sắt…) những
công trình và dự án đó đã và đang được TC thực hiện bằng thầu trọn gói
(EPC=Engineering, Procurement and Construction. Thiết kế, mua sắm và xây dựng).
Nhà thầu thực hiện toàn bộ dự án từ A đến Z, khi hoàn tất thì bàn giao, còn gọi
là thầu chìa khoá trao tay.
2.
Hai bên phối hợp nhau lập chính sách và chiến lược kinh tế, tập trung vào
song phương, quan trọng trong nông nghiệp, giao thông vận tải, năng lượng và
thủy sản. Nói chung là ngồi lại để nghe TC quyết định dự án nào, công trình nào
làm trước trước, làm sau…
3.
Mở rộng hơn nữa mậu dịch song phương, đặt chỉ tiêu hàng năm là 60 tỷ USD bắt
đầu từ năm 2015.
5.2.
Nhất trí của Nguyễn Tấn Dũng
Nguyễn
Tấn Dũng phát biểu: “VN hoàn toàn nhất trí về chủ trương mà Phó chủ tịch (Tập
Cận Bình) nêu ra. Ngoài ra, người VN không bao giờ quên công ơn và sự hỗ trợ,
giúp đở to lớn mà đảng và nhân dân Trung Quốc đã cho VN trong nhiều năm trước
kia, trong kháng chiến chống Mỹ và xây dựng Chủ nghĩa Xã hội.”
Tóm
lại, Tập Cận Bình muốn cho VC hoàn toàn lệ thuộc vào Trung Cộng về kinh tế, đưa
đến lệ thuộc vào chính trị.
Khu
vực xuyên biên giới là để cho hàng hoá TC chảy vào VN công khai và hợp pháp, vì
trước kia hàng hoá đổ vào VN dưới hình thức buôn lậu qua biên giới.
Hàng
hoá TC ồ ạt đổ vào VN, trái lại, các mặt hàng chủ lực của VN như may mặc, da
giày thì không có chỗ đứng trên thị trường của TC, vì cạnh tranh không lại, và
hơn nữa, da và vải sợi, thì VN phải mua của TC, nên giá thành cao hơn.
6*
Tại sao CSVN không muốn hợp tác chiến lược quân sự với Hoa Kỳ?
Có
nhiều lý do như sau:
6.1.
Kinh nghiệm hợp tác với Liên Xô
Năm
1978, quan hệ VN-TC xấu đi trầm trọng.
Ngày
6-6-1978, TC yêu cầu VC đóng cửa 3 tổng lãnh sự quán VN ở TC, và vào tháng 7 năm
1978, Trung Cộng cắt tất cả mọi viện trợ cho nước Cộng Sản chư hầu nầy.
Bị
TC đá ra, VC ngã hẳn về Liên Xô. Ngày 3-11-1978, Lê Duẩn ký với Brezhnev một
hiệp ước tương trợ kinh tế và quân sự 25 năm, và đồng thời được gia nhập vào Hội
Đồng Tương Trợ Kinh Tế COMECON hay còn gọi là CMEA (Council of Mutual Economic
Assisstance).
Hiệp
ước Việt-Xô có ghi rõ “Liên Xô sẽ hỗ trợ VN hết mình về mặt kinh tế, văn hoá và
quốc phòng”.
Thế
nhưng ngày 14-3-1988, Trung Cộng đánh VC tơi bời ở quần đảo Trường Sa, cướp lấy
đảo, trong khi đó Hải quân Liên Xô đóng ở Cam Ranh khoanh tay đứng nhìn, không
“rút dao tương trợ”.
Tháng
5 năm 1988, 2 tháng sau vụ hải chiến Trường Sa, một Nghị quyết mật của BCT/CSVN
điều chỉnh cơ bản chiến lược đối ngoại, từ dựa vào Liên Xô sang “đa phương
hoá”.
6.2.
Qua kinh nghiệm của Việt Nam Cộng Hoà
Ngày
19-1-1974, trong khi Hải quân VNCH bị Trung Cộng tấn công chiếm đảo Hoàng Sa,
thì Hạm đội 7 ở Thái Bình Dương cũng khoanh tay đứng nhìn. VC cho rằng việc nầy
đã cho họ một bài học kinh nghiệm.
6.3.
Ba lý do để Việt Nam không muốn liên minh quân sự với Hoa Kỳ
GS
Chu Yin, trường Quan Hệ QT cho biết 3 lý do như sau:
Thứ
nhất* Mặc dù TC và HK có nhiều cạnh tranh và xung đột, nhưng là 2 nước được
hưởng lợi nhiều nhất trong nền kinh tế toàn cầu. Lợi ích kinh tế nầy không thể
tách rời HK và TC ra, nó khác với sự đối đầu giữa HK và Liên Xô trước kia.
Có
nghĩa là TC và HK sẽ không đánh nhau chí tử, và như thế, TC sẽ rảnh tay trừng
phạt, nếu VN “phản bội”.
Thứ
hai* Nếu VN ngã về phía HK thì xúc phạm nặng nề với Trung Cộng, sẽ có hại cho VN
nhiều hơn có lợi.
Thứ
ba* Việt Nam lệ thuộc kinh tế vào TC, nên không dám hành động đưa đến thù
địch.
6.4.
Trung Cộng dọa sẽ làm cho Việt Nam đau đớn
Khi
Ngoại trưởng Mỹ được chào đón nồng nhiệt tại Hà Nội, thì tờ Hoàn cầu Thời báo
(Global Times) đưa ra lời hăm dọa “sẽ làm cho VN đau đớn vì giúp Mỹ quay lại. VN
rất có thể nằm trong số nạn nhân đầu tiên bị chôn vùi, khi ĐNÁ mất ổn định. Con
đường duy nhất của VN là làm hạn chế việc HK trở lại châu Á”.
6.5.
Phản ứng của Việt Cộng trước lời hăm doạ
Quan
hệ Việt-Trung vẫn tốt đẹp.
Ngày
10-7-2012, Hội Hữu nghị Việt-Trung tổ chức một buổi họp với sự tham dự của Phó
Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân và Đại sứ Trung Cộng Khổng Huyển Hựu. Hội Hữu nghị
(VN) tuyên bố sẽ tổ chức những hoạt động “đền ơn đáp nghĩa”, tri ân các cá nhân,
các tổ chức và địa phương của Trung Cộng, đã từng giúp đở CSVN, cụ thể là sẽ mời
các ân nhân sang thăm VN. VN sẽ mời các chuyên gia, các cựu chiến binh sang
viếng nước nầy trong những ngày lễ 30 tháng 4 và 2 tháng 9, để các cựu học sinh
đón các thầy Trung Cộng của mình, bày tỏ lòng biết ơn. Trong đó có Nguyễn Tấn
Dũng đã từng được giáo dục ở Trung Cộng trong ngành sư phạm.
Phó
TT Nguyễn Thiện Nhân cũng nhắc lại tinh thần 16 chữ vàng và 4 tốt, sẽ được VN áp
dụng vào hành động cụ thể, để gia tăng tình hữu nghị và lòng biết ơn của đảng và
nhân dân VN đối với Trung Cộng.
7*
Kết
Qua
kinh nghiêm xương máu ở Trường Sa, đảng CSVN đã quyết định chính sách ngoại giao
đa phương. VC quan hệ ngoại giao với các nước trên thế giới, mua vũ khí của
nhiều nước. Mua tàu chiến, phi cơ, tàu ngầm, hoả tiễn của Nga, hoả tiễn của Ấn
Độ, mua vũ khí của Pháp, Do
Thái…và
đang xin mua vũ khí của Mỹ.
Có
lẻ, Việt Cộng sẽ không ký hiệp định liên minh quân sự về an ninh quốc phòng với
HK, như thế có lợi nhiều hơn hại. VC muốn dựa hơi, ăn theo việc HK bảo vệ
Philippines ở Biển Đông và kềm chế TC, để núp bóng hưởng lợi. Tuy nhiên, tình
hình sẽ biến chuyển và thay đổi tùy theo hành động trấn áp và cướp tài nguyên
của TC. Nếu bị dồn vào chân tường, thì VC chỉ có con đường là theo Mỹ mà
thôi.Tuy nhiên, trường hợp nầy có thể không xảy ra, vì TC đã ngõ ý hợp tác khai
thác chung, chia nhau tài nguyên biển. Dù sao thì TC vẫn có lợi, vì từ chỗ không
có gì, mà chiếm được 50% tài nguyên của VN thì cũng đủ. Muốn chiếm 50% cũng
không phải dễ, phải dùng sức mạnh quân sự làm áp lực, rồi sau đó có những màn
hội đàm kéo dài năm nầy qua tháng khác. Phần VC, thì vốn tay sai chư hầu và mang
ơn sâu nghĩa nặng về việc nhận vũ khí của Nga, Tàu để cướp miền Nam và bản chất
hèn nhát vì sợ bị mất đảng, nên phải ôm gót kẻ thù là Trung Cộng.
Chơi
với Mỹ thì mất đảng bởi những ảnh hưởng và tinh thần tự do, dân chủ, nhân quyền
của Mỹ. Hơn nữa, chính sách ngoại giao của Mỹ thường thay đổi định kỳ 4 năm hoặc
8 năm một lần, mỗi khi có tổng thống mới. So với Trung Cộng, thì Hoa Kỳ là
“nước” ở xa không cứu được “lửa” ở gần.
Ví
dụ như một thời gian nào đó, một tổng thống “từ bi” của HK, ghét chiến tranh,
chủ trương sống chung hoà bình, không gây căng thẳng và xâm phạm nhau nữa, bèn
ký hoà ước với Trung Cộng, sau đó chia khu vực mỗi người làm chủ một phương, vì
quyền lợi quốc gia của các cường quốc, thì nạn nhân là các nước nhược tiểu lãnh
đủ.
Giả
sử trên cho thấy tình hình chính trị thế giới biến chuyển không ngừng, mà mỗi
khúc quanh sẽ có nạn nhân là những nước nhược tiểu.
Trúc
GiangMinnesota ngày 20 tháng 7 năm 2012
No comments:
Post a Comment