Saturday, July 31, 2021

Hành trình của cô gái Hmong tới chiếc huy chương vàng Olympic

Trong cuộc thi thể dục dụng cụ tại Olympic 2021, một tài năng mới của Mỹ đã xuất hiện từ cái bóng vĩ đại của Simone Biles.
Sunisa Lee, 18 tuổi đã gây sự chú ý từ khi cô trở thành người Mỹ gốc Hmong đầu tiên thi đấu cho đội tuyển Mỹ tại Olympic 2021. Và sau đó cô gái này gây sốc một lần nữa, trong một màn trình diễn căng thẳng ở cuộc thi đồng đội tối Thứ Ba, 27 Tháng Bảy, sau khi Biles rút lui vì lo lắng, Lee đã có một màn trình diễn bùng nổ với năng lượng, sự táo bạo và mạnh mẽ tuyệt vời, đủ để đánh bại Rebeca Andrade, vận động viên người Brazil, người cũng đã hoàn thành xuất sắc phần thi đấu của mình sau khi phẫu thuật tái tạo đầu gối. Do hai lỗi muộn trên sàn, Rebeca đã mất điểm vàng với chỉ 0.135 điểm.
Vận động viên người Nga, Angelina Melnikova đoạt Huy Chương Đồng.
 
Sunisa Lee tạo nên một câu chuyện đáng chú ý đến nỗi người ta cho rằng nó có thể được Hollywood viết thành kịch bản. Một câu chuyện bắt đầu từ rất lâu trước khi Lee được sinh ra, khi CIA tuyển mộ những người Hmong để ngăn chặn cộng sản Bắc Việt Nam xâm nhập Lào nhằm giúp cộng sản Lào lật đổ Chính Phủ Hoàng Gia. Nhưng rồi sau đó nước Lào tự do đã thuộc về tay cộng sản vào năm 1975.
 
Cha mẹ của Lee, John Lee và Yeev Thoj, là một trong số hàng nghìn người tị nạn Hmong đã thực hiện hành trình vượt thoát đến Thái Lan và sau đó là đến Mỹ. Tuy vậy, phần lớn trong số họ không tìm thấy thành công trên miền đất hứa: 60% người Mỹ gốc Hmong có thu nhập thấp và hơn một phần tư sống trong cảnh nghèo đói.
Hôm kia, nhiều người trong số họ đã tập trung vào một trung tâm cộng đồng ở Oakdale, Minnesota, để xem cô gái vàng của họ giành huy chương Olympic. “Cộng đồng chúng tôi thật tuyệt vời”, Lee giải thích. “Những người đồng hương ấy đã thấy tôi giành huy chương vàng và tôi ước họ có thể ở đây. Thực sự nhà của tôi quá nhỏ để có thể đón tiếp họ, vì vậy họ đã đến một trung tâm cộng đồng và cùng nhau xem tôi thi đấu”.
 Cú tiếp đất của Sunisa Lee – Chụp màn hình nbcolympics.com

Nhưng những lời nói của Lee nhuốm màu buồn bã, vì cô thừa nhận mọi thứ không hề dễ dàng đối với nhiều bạn bè và gia đình của cô. “Cộng đồng người Hmong là những người ủng hộ tôi nhiều nhất từ trước đến nay. Tôi cảm thấy buồn cùng họ vì nhiều người đã không đạt được mục tiêu trong cuộc sống”, cô nói thêm, “Nhưng tôi muốn mọi người biết rằng không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra cuối cùng. Vì vậy, đừng từ bỏ ước mơ của mình”.
Lee chắc chắn không từ bỏ ước mơ của cô, dù đã phải trải qua rất nhiều cuộc chia tay tồi tệ cùng những nỗi đau tinh thần. Chẳng hạn, năm 2019 cha của cô bị liệt từ ngực trở xuống sau cú ngã từ một bậc thang và năm ngoái, cô đã mất người dì và chú ruột của mình vì Covid.
Lee cho biết, những nỗi buồn vô hạn mà cô phải gánh chịu đã khiến cô trở nên mạnh mẽ hơn, cô luôn chiến đấu chống tại những suy nghĩ tiêu cực. Cô không thể quên lời cha cô viết cho cô trước trận chung kết Olympic bằng một tin nhắn đơn giản. “Bố tôi chỉ nói với tôi rằng hãy làm những gì tôi thường làm, và làm hết sức mình. Ông không đòi hỏi gì hơn, vì trong trái tim ông, tôi đã là một người chiến thắng”, Lee thổ lộ.
Chính người cha đã vô tình dẫn dắt con gái mình vào con đường đưa đến chiếc huy chương vàng Olympic hôm nay. Khi mới sáu tuổi, Lee luôn thích nhảy nhót lên giường và hay nhờ bố giúp khi cô làm các động tác lộn ngược. Cuối cùng, mẹ cô đã nhượng bộ và chấp nhận cho đứa con gái nhỏ tham gia một câu lạc bộ thể dục dụng cụ tại địa phương. Hành trình đam mê của Lee bắt đầu từ đó.
Mặc dù vậy, một năm trước, cô đã có ý nghĩ bỏ nghề sau khi bị tai nạn gãy xương bàn chân trong thời gian đại dịch. “Nó thật tệ, tôi tưởng như mình sẽ không bao giờ có thể tham dự Thế Vận Hội nữa”. Nhưng chấn thương của cô đã lành lại đúng lúc để Lee có thể lấy một tấm vé lên đường sang Tokyo.
 
Sẽ rất dễ dàng cho Biles- cái tên nổi bật trong làng thể dục dụng cụ thế giới- nếu cô không có mặt ở trận chung kết toàn năng. Không ai có thể không để tâm sau khi cô ấy thổ lộ như vậy về cuộc chiến đấu với tình trạng sức khỏe tâm thần của mình. Thay vì thì đấu, cô đã quyết định ngồi ở hàng ghế đầu trên khán đài. Và chỉ trong một đêm, cô đã trở thành một khán giả hâm mộ đỉnh nhất với sàn đấu thể dục dụng cụ thế giới.
 Vận động viên thể dục dụng cụ Sunisa Lee – 2020 – Chụp màn hình NBC   News

Biles có một thói quen không thay đổi. Bất cứ khi nào một vận động viên thực hiện một động tác nguy hiểm trên xà  kép, Biles sẽ đưa hai tay lên mặt và lo lắng nhìn qua kẽ các ngón tay. Cô không cần biết họ đến từ quốc gia nào. Phản ứng của Biles là giống nhau đối với các vận động viên thể dục dụng cụ của Nga, Brazil và Mỹ. Luôn luôn, Biles là người có giọng nói lớn nhất trong Trung tâm Thể dục Ariake khi cô ấy hét lên lời động viên và vỗ tay không ngớt sau mỗi lần vận động viên đáp xuống an toàn.
 
Lee sau đó chia sẻ: “Biles có rất nhiều ý nghĩa đối với tôi khi cô ấy ở đây cổ vũ cho tôi. Chỉ cần có mặt cô ấy ở đấu trường, vì cô ấy là nguồn cảm hứng bất tận cho tôi, và là người tôi mong đợi”.
Angelina Melnikova vận động viên đoạt huy chương đồng cũng bày tỏ tình cảm tương tự, “Vâng, tất nhiên là tôi đã nghe thấy tiếng cổ vũ của cô ấy, thật tuyệt vời”.
Vào Thứ Năm, Biles đã gửi một thông điệp cảm ơn trên mạng xã hội vì những tình cảm đó. Cô nói: “Tình yêu và sự hỗ trợ mà tôi nhận được đã khiến tôi nhận ra mình còn có ích hơn cả những thành tích thể dục dụng cụ, điều mà trước đây tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ tới.” Vẫn có khả năng Biles sẽ trở lại cuộc đấu khi mà Biles đã đủ điều kiện cho trận chung kết diễn ra vào tuần tới.
 
Nhưng đêm này đã thuộc về Lee, một ngôi sao mới của Hoa Kỳ đã giành Huy Chương Vàng trong cuộc thi cá nhân toàn năng – mặc dù đây không phải là cuộc thi mà tất cả người xem mong đợi nhất khi Thế Vận Hội này bắt đầu.
Lee có thể sẽ trở thành gương mặt đại diện cho môn thể dục dụng cụ nữ ở Mỹ. Cô có kế hoạch theo học đại học vào mùa Thu, sau quyết định của NCAA vào Tháng Bảy, cho phép các vận động viên hưởng lợi từ tên tuổi, hình ảnh và sự quý mến của mọi người dành cho họ. Lee sẽ không phải đưa ra lựa chọn khó khăn mà những người tiền nhiệm của cô đã trải qua: Bỏ học đại học để tận dụng cơ hội luyện tập và thi đấu.
Sau Olympic, Lee sẽ về quê nhà, ăn mừng cùng gia đình và dọn hành lý đến Auburn, trường đại học mà cô lựa chọn.

“Tôi có lẽ sẽ nghỉ tập thể dục vài tuần, và sau đó vào đại học,” cô nói với các phóng viên hôm 30 Tháng Bảy tại Tokyo. “Vào đại học, đó là cách ăn mừng của tôi”. 
(Nguồn: theguardian.com)

 

No comments:

Post a Comment