Wednesday, September 17, 2025

Thông Cáo Báo Chí 16 tháng 9 năm 2025 - Ủy Ban Bảo Vệ Quốc Kỳ VNCH



 

6 comments:

  1. trích>>> Nửa thế kỷ tha hương-Kỳ 1
    Dòng đời đổi thay...
    Đoan Trang – 21 tháng 8, 2023

    Đời người ai cũng có những kỷ niệm luôn ở tận sâu trong lòng dĩ vãng, khó chôn vùi, nghệ sĩ Nam Lộc cũng vậy, có những chuyện xảy ra cách đây gần nửa thế kỷ, mà khi kể lại, ông nhớ từng chi tiết, và bảo: “Cứ như ngày hôm qua.”

    Hơn 60 năm làm việc trong lĩnh vực âm nhạc và hoạt động xã hội của nhạc sĩ Nam Lộc, khó có giấy bút nào lột tả hết được trên vài trang giấy, nhưng những dấu ấn đặc biệt về một con người đa tài này, đáng phải ghi nhận.

    Thuở thiếu thời

    Nhạc sĩ Nam Lộc (tên đầy đủ: Nguyễn Nam Lộc) người gốc Bắc Ninh sinh năm 1944, cha ông, một thiếu úy trong quân đội Pháp được thuyên chuyển về Hà Nội ngay sau khi ông chào đời, cho đến năm ông lên 10, gia đình di cư vào Nam.

    Thân phụ nhạc sĩ Nam Lộc. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Có lẽ uống nước làng quê quan họ Bắc Ninh từ tấm bé, Nam Lộc mang trong mình “máu văn nghệ” và biểu lộ khá sớm biệt tài tổ chức. 18 tuổi, cậu học trò lớp đệ Nhị cấp của trường Chu Văn An đã đứng ra tổ chức Đại Nhạc Hội Liên Trường, có Trưng Vương, Gia Long, Nguyễn Trãi, Petrus Ký, Lê Văn Duyệt, Marie Curie… Nhưng tính cách thích hoạt động xã hội lấn lướt máu nghệ sĩ, nên từ thời trung học, Nam Lộc tổ chức nhiều lần gây quỹ qua các sinh hoạt văn nghệ, chủ yếu là âm nhạc, để giúp những nạn nhân chiến tranh, cô nhi quả phụ, nạn nhân hoả hoạn, nạn nhân bão lụt.

    Nam Lộc kể, đến khi lên đại học, ông thường qua chơi bên Trung Tâm Sinh Hoạt Học Đường, gặp ông Đỗ Ngọc Yến (nguyên chủ nhiệm báo Người Việt) và ông Nguyễn Trọng Nho.


    “Hồi còn là sinh viên, ông Nguyễn Trọng Nho hay qua trường Chu Văn An để kêu tụi tôi bỏ lớp học đi biểu tình, biểu tình chống TT Diệm, chống đàn áp Phật Giáo…” Nam Lộc nhớ lại. “Vì thế, tụi tôi hay gọi đùa ông Yến là đàn anh của ‘trung tâm sinh hoạt học đường’, còn ‘trung tâm sinh hoạt ngoài đường’ phải là ông Nho”.

    Gọi là biểu tình nhưng Nam Lộc thừa nhận lúc đó ông chỉ đi chơi cho vui thôi, chứ chưa có lý tưởng đấu tranh gì như lớp đàn anh. Nhưng thời ấy, ông Đỗ Ngọc Yến đánh đúng tâm lý của các thanh niên trai tráng, kêu gọi sinh viên tham gia những sinh hoạt ở quán Văn của giới văn nghệ sĩ như Trịnh Công Sơn, Khánh Ly, Miên Đức Thắng,… của phong trào du ca và tình ca.

    Sau khi quán Văn bị nhóm sinh viên thân Cộng tấn công, ông Ngô Vương Toại bị bắn, Nam Lộc, khi đó mới ngoài 20 tuổi, lập quán Gió trên đường Võ Tánh, Sài Gòn, với mục đích là dời quán Văn về, làm nơi cho Khánh Ly và Trịnh Công Sơn phổ biến tác phẩm và giọng ca của mình. Chỉ trong vòng một năm, ông đã đủ tiền để xây dựng quán Hầm Gió, một tụ điểm sinh hoạt nghệ thuật rất thanh tao và lịch sự.

    Nhạc sĩ Nam Lộc, Sài Gòn, 1972. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    (còn tiếp)

    ReplyDelete
  2. (tiếp theo1)
    Nghệ thuật vị nhân sinh

    Quán Gió hay Hầm Gió cũng đều là nơi mà các nhạc sĩ Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, Từ Công Phụng, Miên Đức Thắng, Nguyễn Đức Quang, Đức Huy, Đoàn Thanh Tuyền, các nhà văn như Tạ Tỵ, Thế Uyên, Tú Kếu, Nguyễn Thụy Long, Duyên Anh, Huyền Anh… thường xuyên lui tới sinh hoạt. Ngoài ra còn có những chương trình nhạc trẻ cuối tuần.

    Nam Lộc tại Hầm Gió, Sài Gòn, năm 1970. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Là người thích và có khiếu về tổ chức các tổ chức phi lợi nhuận (non-profit), nhưng khi thấy giới trẻ khao khát nghe nhạc, mà đất nước còn trong chiến tranh, không thể nào tổ chức các đại nhạc hội được, ông bèn nghĩ cách tổ chức ca nhạc có thu phí, rồi đóng góp tất cả tiền bạc để giúp cho cô nhi quả phụ.

    Nam Lộc và Nhạc sĩ Phạm Duy tại Hầm Gió, Sài Gòn, năm 1970. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Làm như thế, anh em nghệ sĩ có môi trường hoạt động, ban nhạc có chỗ chơi, mà người trẻ có nơi để đến thưởng thức công khai chứ không phải nghe lén, lại có tiền làm công việc lợi ích cho cộng đồng xã hội.

    Nam Lộc (bìa phải) và ban nhạc trẻ Crazy Dogs trong khuôn viên trường Tabert, 1970. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Nam Lộc đem ý nghĩ này, đến gặp các sĩ quan tâm lý chiến như Phạm Huấn, Hà Huyền Chi, Du Tử Lê tức đại úy Nguyễn Cự Phách… đề nghị hỗ trợ. Lúc trình bày ý tưởng, Nam Lộc khẳng định: “Quí vị bên khối Chiến Tranh Chính Trị quản trị hết tất cả mọi tiền bạc, quí vị lo an ninh, sân khấu, chúng tôi đem ban nhạc, ca sĩ tới trình diễn hoàn toàn tự nguyện, không nhận thù lao.”

    Từ trái: Nam Lộc, Trung tá Phạm Huấn, Trường Kỳ, 1970. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Được sự đồng ý, ông đứng ra tổ chức buổi Đại Hội Nhạc Trẻ đầu tiên vào năm 1971 tại sân vận động Hoa Lư, hát từ sáng đến tối, thu hút hàng chục ngàn người đến xem, với sự chủ tọa của đệ nhất phu nhân, bà Nguyễn Văn Thiệu. Toàn bộ tiền thu ngày hôm đó, được xung vào quỹ cứu trợ cô nhi, quả phụ của các chiến sĩ VNCH đã hy sinh trong trận Hạ Lào.

    Phu nhân trung tướng Trần Văn Trung (thứ ba, từ trái) và đại tá Cao Tiêu (thứ tư, từ trái) chủ tọa một buổi Đại Hội Nhạc Trẻ Ngoài Trời, 1972. (ảnh: Nam Lộc cung cấp)
    Liên tục các năm sau đó, từ 1972 đến 1975, năm nào các buổi Đại Hội Nhạc Trẻ đều thu về hàng triệu bạc, và hoàn toàn cho mục đích từ thiện. “Hồi đó, có nhiều lời đồn đại, rằng nhóm nhạc trẻ này chỉ tụ tập hút sách, thật ra đâu phải vậy. Giới trẻ Việt Nam không như Hippy Mỹ,” Nam Lộc kể. “Vấn đề là chính tụi tôi không muốn giới trẻ Việt bị ngoại lai, hát nhạc ngoại quốc, đi theo ngoại quốc, nên anh em chúng tôi mới phát động ra phong trào Việt hóa nhạc trẻ.”

    Nam Lộc – MC Đại Hội Nhạc Trẻ tại Thảo Cầm Viên Sài Gòn, 1973.(ảnh: Nam Lộc cung cấp) (còn tiếp)

    ReplyDelete
  3. (tiếp theo>2)
    Đêm 25 Tháng Tư, 1975, nhận ra binh biến, Nam Lộc một mình lang thang trong phi trường Tân Sơn Nhất thì bất chợt gặp nhạc sĩ Đức Huy. Với sự giúp đỡ của một bạn thân người Mỹ, Đức Huy có mặt trong phi trường từ mấy ngày trước, làm công việc đọc danh sách những người được lên phi cơ. Hôm ấy, do đã mệt mỏi, Đức Huy nhờ Nam Lộc nhận công việc này thay mình, rồi chia tay lên đường sang Mỹ trước.

    Ba hôm sau (30-4-75), ông cũng rời Sài Gòn trên một chuyến bay. Tưởng sẽ định cư tại Montreal, Canada, như lời hứa của một gia đình người bạn quen nằm trong danh sách những người do anh đọc tên lúc ở phi trường Tân Sơn Nhất, khi đến đảo Guam, lời hứa kia trở thành “gió thoảng mây bay”, nhưng với ông, lời thất hứa đó lại hóa hay, vì nhờ thế ông mới có cơ hội phát triển được mọi khả năng của mình tại Mỹ.

    Ám ảnh chiếc xe bus màu vàng

    Ngày 2 Tháng Năm, 1975, sau một thời gian ngắn ở đảo Guam, khi vừa bước vào tuổi 30, Nam Lộc có mặt tại trại tị nạn Pendleton, thành phố San Clemente, Nam California. Với thân xác khỏe mạnh, nhưng tâm trạng thì bị tê liệt, vì không có gia đình hay người thân bên cạnh, không biết số phận mình sẽ ra sao, ông từng tức giận. “Thật sự lúc đó, tôi giận nhiều hơn là nghĩ tới tương lai, giận vì người Mỹ phản bội, giận vì phải xa rời quê hương, đất nước, giận vì gia đình mình bị bỏ rơi,” nghệ sĩ Nam Lộc hồi tưởng những ngày đầu tiên của cuộc đời mình cách nay gần 50 năm.

    Nam Lộc, Camp Pendleton, Tháng Năm, 1975. (ảnh Nam Lộc cung cấp)
    Từ đảo Guam, chiếc phi cơ đáp xuống phi trường El Toro, trong khu trại lính gần thành phố Irvine, Nam Lộc bước ra với tâm hồn trống rỗng, lạnh tanh của một “kẻ bị bỏ rơi” như lời ông nói. Bất chợt nhìn thấy những người lính mặc quân phục lái chiếc xe bus màu vàng, ông rợn người, nhớ tới xe buýt màu vàng ở Sài Gòn, tâm trí hoang mang, nhưng ông tự mình định thần khi nhớ lại rằng mình đang được đưa tới Los Angeles, nơi mà trong đầu ông được định sẵn, là chốn phồn hoa, nhà cửa chọc trời và Hollywood hoa lệ.

    Phi trường quân sự El Toro, thành phố Irvine đổ người tị nạn, tháng 5, 1975. (ảnh tư liệu, Nam Lộc cung cấp)
    Nhưng ở phi trường EL Toro, không khí im vắng quá, rồi chiếc xe đưa ông ra Freeway 5 hướng tới San Diego, hai bên đường chỉ toàn… cam là cam, những trái cam vàng ửng, nằm trên cây, hay rụng tràn lan dưới đất (à thì ra người ta gọi là Orange County!).

    Chiếc bus cũng màu vàng chạy được một lúc, vẫn không thấy nhà cửa, chỉ toàn những đoàn xe ngược xuôi lao vút trên xa lộ, ông lo lắng: “Mình đang được đưa đi đâu đây?”. Tới lúc xe rẽ vào San Clemente city, nơi có ngôi nhà của cựu tổng thống Nixon, ông mới chợt tỉnh, ồ thì ra mình đang ở Mỹ. Nhưng ông lại nhanh chóng rơi vào tâm trạng hoang mang, khi được chở tới thung lũng – nơi không hề có cỏ hoa thơ mộng, mà toàn là những chiếc lều màu xanh. Trại tập trung? Mình phải ở đây bao lâu? Mắt ông mờ đi…

    Quang cảnh những chiếc lều được dựng lên làm nhà ở tạm thời cho người tị nạn Việt Nam tại trại Pendleton, Oceanside, California. (ảnh: HUM Images/Universal Images Group via Getty Images)
    Trời Calif. Tháng Năm vẫn còn lạnh lắm, nhất là khi mới từ xứ nóng qua, những người tị nạn, như Nam Lộc, chưa chịu được thay đổi đột ngột, được phát mỗi người một cái áo khoác (jacket) nhà binh, già trẻ, lớn bé, trai gái, cao thấp gì cũng chỉ có một size. Nhận áo xong, mọi người được đưa về lều.

    Một em bé Việt Nam mang đôi giày thủy quân lục chiến quá khổ tại trại tị nạn Pendleton, Oceanside, California, năm 1975 (ảnh: George Rose/Getty Images)
    Nam Lộc nhớ lại: “Trong lều có sắp hàng dãy ghế bố, khoảng 20 cái cho mỗi lều, và chia đều hai bên. Buồn, lo, nhớ nhà, nhớ cha mẹ anh em, tôi không tài nào ngủ được. Cứ đêm đến là tôi đi lang thang, uống cà phê quanh quẩn khu mobile homes của Red Cross và các cơ quan điều hành trại gần đó, nơi có chỗ gửi thơ, ngồi viết thơ, gửi về nhà. Ban ngày ấm hơn, không có việc gì làm, tôi lăn ra ngủ. Đến giờ trưa người ta kêu đi ăn, người Mỹ phục vụ, toàn đồ Mỹ, nhớ và thèm thức ăn Việt mẹ nấu, chịu không nổi!” (Đoan Trang ghi theo lời NL)
    (còn tiếp)

    ReplyDelete
  4. (tiếp theo>2)
    Các mối quan hệ
    Thy Vân
    Thy Vân là một trong những người điều hành trung tâm Asia do nhạc sĩ Anh Bằng để lại và Nam Lộc có thể thấy là đã đặt nhiều niềm tin vào Thy Vân - mối quan hệ này có thể được so sánh với mối quan hệ giữa Tô Ngọc Thủy và Nguyễn Ngọc Ngạn trong trung tâm Thúy Nga. Khi trung tâm Asia bị bán cho BHMedia (BHMedia hay BIHACO là một công ty truyền thông có trụ sở tại Cầu Giấy, Hà Nội do một người đứng đầu là một đoàn viên đoàn thanh niên cộng sản Việt Nam, chính công ty này sau đó đã được biết đến là thủ phạm đứng sau việc bài Tiến Quân Ca vốn là bài hát của Văn Cao do cộng sản Việt Nam chọn làm quốc ca bị đánh bản quyền), Nam Lộc đã từng đứng ra bao che cho việc làm này của Thy Vân khi có thông tin trung tâm Asia bị bán cho BHMedia với lý do "không biết chủ nhân của BHMedia là ai".[9]

    Trần Nhật Phong
    Nam Lộc từng gửi hai lá thư cho Trần Nhật Phong để thảo luận về vấn đề trung tâm Asia có bị bán cho cộng sản Việt Nam hay không[9] sau khi Nam Lộc đã từng gửi một lá thư cho một nhạc sĩ điều hành Trung tâm Bảo vệ Quyền tác giả Âm nhạc Việt Nam (VCPMC) về việc các tác phẩm của ông đã bị đánh bản quyền mà không được sự cho phép của chính Nam Lộc, và Trần Nhật Phong khẳng định rằng trung tâm Asia đã bị bán cho cộng sản Việt Nam.

    Để trả lời cho Nam Lộc về vấn đề này, Trần Nhật Phong đã chứng minh rằng khi có cá nhân hay tổ chức nào đó sử dụng những ca khúc đã từng được trung tâm Asia thu âm thì ngày hôm sau, YouTube sẽ gửi email báo về cho cá nhân/tổ chức đó rằng nhạc của họ là do BHMedia/BIHACO nắm bản quyền[10], ngoài ra, chương trình ASIA Dưới Lăng Kính Của Thế Hệ Tiếp Nối (chương trình của trung tâm ASIA mà Nam Lộc đã nói là nó bị chặn ở Việt Nam) đã được Trần Nhật Phong chứng minh rằng đó là do người quản trị viên (của BHMedia) đã cài đặt chương trình này sao cho các thiết bị (điện thoại, máy tính,...) cài địa điểm ở Việt Nam không thể xem được. Chính vì hai luận điểm đó nên Trần Nhật Phong đã chứng minh rằng Nam Lộc đã gian dối trong việc chứng minh trung tâm Asia không bị bán cho cộng sản Việt Nam, và biệt danh "Nhạc Bất Quần" mà Trần Nhật Phong dành cho Nam Lộc đã xuất hiện một phần vì lý do này.
    (còn tiếp)

    ReplyDelete
  5. (tiếp theo>3)
    Nguyễn Ngọc Ngạn
    “ Thế... anh em cũng vui vẻ với nhau được vài cuốn thì cô ấy gặp một ông MC khác, ông này đẹp trai hơn tôi, khéo nói hơn tôi, tóc nhiều hơn tôi... và quan trọng hơn nữa là "cao ráo" hơn tôi. ”
    —Nam Lộc bình luận vui về Nguyễn Ngọc Ngạn trong PBN 137

    Mặc dù Nam Lộc và Nguyễn Ngọc Ngạn gần như chưa bao giờ nhắc đến nhau trước công chúng cho đến trước khi chương trình Paris By Night 137 được thực hiện vào năm 2023 nhưng có thể suy đoán rằng cả hai có thể đã dành cho nhau một sự tôn trọng nhất định trong một lần hai người gặp gỡ nhau tại Canada mà có sự chứng kiến của con trai của Nguyễn Ngọc Ngạn. Nam Lộc cũng công nhận tài năng phát ngôn trước công chúng của Nguyễn Ngọc Ngạn trong lần xuất hiện duy nhất của mình trong PBN 137.

    “ Thưa anh, tại vì anh vắng nhà nên tôi chỉ lên ghé ngang để thăm nhà của anh một tí thôi, chứ còn hoàng cung của anh vẫn bình thường, không có gì thay đổi cả. ”
    —Thông điệp của Nam Lộc dành riêng cho Nguyễn Ngọc Ngạn nhân dịp livestream ngày 9 tháng 5 năm 2024 có sự xuất hiện của ông

    Trong lần trung tâm Thúy Nga thực hiện livestream có sự xuất hiện của Nam Lộc vào ngày 9 tháng 5 năm 2024, Nam Lộc nói rằng ông chỉ "ghé thăm nhà của Nguyễn Ngọc Ngạn một tí" và nói thêm rằng "hoàng cung" của cựu MC vẫn bình thường với hàm ý rằng ông không có ý định đóng vai trò MC cho các chương trình Paris By Night vì sức ảnh hưởng của Nguyễn Ngọc Ngạn trong các chương trình Paris By Night là quá lớn, lớn đến mức ngay cả Nam Lộc cũng chưa chắc chắn được là bản thân có thể làm được giống như Nguyễn Ngọc Ngạn đã từng làm trong các chương trình Paris By Night hay không, bất chấp việc có nhiều khán giả của trung tâm Thúy Nga từng bày tỏ nguyện vọng được thấy Nam Lộc dẫn chương trình trong một chương trình Paris By Night.

    Trương Quốc Huy
    Trong một buổi nhạc hội do Teletron tổ chức mà có mặt cả Nam Lộc và Trương Quốc Huy vào cuối năm 2023, Nam Lộc từng nói rằng ông rất nể phục Trương Quốc Huy và thậm chí còn từng tưởng Trương Quốc Huy là thầy bói vì Trương Quốc Huy đã dự đoán chính xác từ năm 2020 rằng tình hình kinh tế Việt Nam sẽ rơi vào một cuộc suy thoái, trong đó có vấn đề thị trường bất động sản ở Sài Gòn sẽ gặp khó khăn đến mức dù giá giảm sâu cư dân cũng không thể mua được nhà.[11]
    (Thy Vân -ASIA)
    %%%%%%%%%%%%%%

    ReplyDelete

  6. trích >>>@minhhatdong7025
    thật là đau buồn khi chứng kiến ngày lễ kỷ niệm 50 năm các cựu chiến binh và người dân tại Mỹ đứng nghiêm làm lễ thượng cờ vàng bay phất phới hôm nay lại bị sĩ nhục như thế vì 1 người mệnh danh là ca sĩ
    ------------------------------------------------------
    STD_SOG
    - Mặt Trái của tấm Huy chương-
    Thấy nhắc đến Nam Lộc thì nổi tiếng là "luồn lách" kiểu Búa&Liềm.>Ai chết mặc ai. Tiền tao đút túi là Ok!
    Từ chung vụ Trịnh Hội-Thái lan, cho tới Ca nhạc nào mà có chuyện là "chuồn trước" (gốc trước 75 là SĐ5BB của Đại tá Thiệu, rồi chạy chọt wa KQ tại TSN tới 30-4-75 zi tản ).
    Còn ở Úc thì cậu bé 17 tuổi Dương Đức Thịnh, du học sinh giật Cờ Vàng ở Marrickville, đã bị trục xuất khỏi Úc và trả về ja đình để zạy lại (vì vị thành niên,chỉ quấy rối nơi công cộng), nếu 18t trên thì bị đi...tù!..

    Một khi đã zính zấp vào Cty Búa&Liềm thì bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.
    Nó đã luồn lách từ Xã hội này lan tới Xã hội khác...với mạng lưới Xuyên Quốc Gia!!!
    Cứ nhìn mới đây một Giòng tộc uy zanh lâu đời tại Thailand >PM Peatongtam Sinawatra (khuynh huớng thiên tả),
    (Family Background: The Shinawatra family is of Hakka Chinese descent and has been a significant force in Thai politics for over two decades. The family's roots trace back to Seng Sae Ku,
    who immigrated from Guangdong province in the 1860s. The family initially engaged in the cattle business
    and later expanded into the silk industry, establishing the Shinawatra Thai Silk corporation.)
    >>>coi như đã sụp đổ toàn bộ trên Chính trường đất Thái! Như vậy Làng HCM-Thailand sắp tới đi vào ngỏ cụt!
    0 còn là con đường an toàn cho các 'sleeper' vi-xi lan tỏa khắp Thế jới? Có thể Quận Cam sẽ thay thế vai trò này? Wait and see.
    Bởi vì hiện nay tại HCQ Mẽo, thành fần 'cò mồi, tráo bài 3 lá' lấy mấy chiếc GMC chở còn chưa đủ!!!

    Còn Nam Lộc (chàng hảng) thì đã 'zọọọt' tới Úc để kiếm chác lần cuối...để rồi từ jả như NgN Ngạn ' video Mẹ VN-40' (tay NgN Ngạn cũng kể lể là Vượt biên bồng xác vợ chết, rồi Khánh Ly thì kể lể mình là zân zi cư 54 {nhưng lúc đó chỉ mới 9 tuổi,
    tay cầm lon khoai bước xuống tàu 'há mồm'}...đã về VN nói: tụi fản động ở Mỹ nó ép tôi ca, chứ tôi đâu có muốn chống lại CS Búa&Liềm?!! hay lão wái Pham Duy nói:ai đưa tôi 10.000 USD là tôi làm nhạc ca tụng HCM liền, rồi chạy về VN 'hí hửng khoe cái CMND nói:
    CS đã cho tôi sống trở lại thời Chiến khu Việt bắc!
    Có những....tay cầm micro...tay kia thì luồn sau lưng....để nhận tiền của Kinh tài Búa&Liềm!(SIC).
    Thật sự PD-TCS-NL-KL-NgNN đã có khuynh hướng thiên tả từ năm 1968, khi VNCH bị tấn công khắp nơi!
    Những thành fần này còn nguy hiểm hơn những bộ đội CS cầm súng?!

    Trước 1975 những người đi theo CS, đều 0 có trái tim Nhân đạo!
    Vì rập khuôn theo Chính Sách Tam Vô của CSQT.
    Sau 1975 những người tin theo CS,
    thì nên đi đến bv Tâm thần để xét nghiệm óc 'hoang tưởng'?!

    Chúng đi buôn (Vượng Dracula)
    link => https://youtu.be/J8o2UcnoOBU
    link => https://youtu.be/fcG6sAbxgYw

    .l'OO'k => OK ¯\_;(ツ);_/¯ OK <= l'OO'k.

    ReplyDelete