Tại
một cuộc thi Thế Vận hội đặc biệt tổ chức tại Seattle dành cho những
người khuyết tật, có 9 vận động viên đều bị tổn thương về thể chất hoặc
tinh thần tham gia. Họ cùng tập trung trước vạch xuất phát để tranh tài
trong cuộc thi chạy cự ly 100 mét.
Mặc
dù là những người không lành lặn nhưng ai cũng mang trong mình sự lạc
quan và tinh thần thi đấu hết mình. Khi tiếng súng nổ báo hiệu cuộc thi
bắt đầu, cả 9 vận động viên hăng hái và nỗ lực chạy về phía trước.
Trong
khi 8 người khác đã đặt những bước chân đầu tiên trên đường đua với
quyết tâm chiến thắng, một cậu bé vẫn còn loay hoay ở khu vực gần vạch
xuất phát, bởi vì cậu liên tục bị vấp ngã và sau đó ngã khụy xuống.
Đầu gối của cậu đập mạnh xuống đường, da của cậu bị trầy xước và rớm máu. Cuối cùng cậu bé bật khóc.
Ngay
khi nghe tiếng khóc, cả 8 người cùng giảm tốc độ chạy và nhìn lại phía
sau. Nhìn thấy người bạn của mình đang chịu đau đớn phía cuối đường,
không ai nói với ai, họ đồng loạt quay trở lại phía vạch xuất phát.
Một
cô gái bị bệnh Down ngồi xuống cạnh cậu bé, đặt tay lên chỗ vết thương
của cậu rồi từ từ thổi vào chỗ da bị trầy xước để làm dịu đi sự đau rát.
Những người khác ngồi xung quanh, ánh mắt họ tỏ rõ sự lo lắng và tất cả
sự tập trung của họ dồn cả vào cậu bé.
Sau một lúc, cô gái mỉm cười và dịu dàng hỏi: “Em đã thấy đỡ hơn chưa?”.
Đến
lúc này, cậu bé đưa tay lau những dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt
và gật đầu nhìn tất cả mọi người. Rồi cả 9 người khoác vai nhau, dìu dắt
nhau cùng bước về đích.
Chứng
kiến khung cảnh ấy, tất cả khán giả đều đứng lên và đồng loạt vỗ tay.
Đó là một cuộc thi chưa từng xảy ra, vì đó là cuộc thi không có đối thủ.
Cuộc
đua ấy chỉ có đồng đội, có ý chí sẵn sàng thi đấu và tinh thần tương
trợ, giúp đỡ nhau hết mình. Cuộc thi đó có 9 vận động viên tham gia, và
cả 9 người đều trở thành những nhà vô địch.
Điều
họ vượt qua không phải là quãng đường 100 mét, điều họ chiến thắng
không phải là những đối thủ trong cuộc thi, điều họ đạt được cũng không
phải tấm huy chương vàng.
Thành
công ngày hôm đó của họ chính là giúp mọi người nhận ra: Điều quan
trọng nhất trong cuộc sống không phải là thắng cuộc mà là giúp người
khác cùng vươn lên. Cũng như vậy, chiến thắng không phải là tất cả, giúp
đỡ người khác chiến thắng mới làm nên giá trị đích thực của mỗi người
Trong
đám đông hôm đó, có những giọt nước mắt xúc động, có cả những nụ cười
cảm phục. Câu chuyện ấy đã được mọi người lưu truyền lại mãi về sau,
đồng thời coi đó là tấm gương để nhìn lại chính mình nếu một ngày nào đó
họ lạc bước trong sự bon chen, tranh đấu của xã hội.
Có
thể giúp đỡ người khác trong hoàn cảnh ấy, có thể cùng người khác tiến
lên mà không vì cái danh lợi của bản thân ràng buộc, có thể bỏ qua những
được mất tạm bợ mà đưa bàn tay giúp đỡ người khác, cưu mang người khác
khi họ gặp khó khăn, đó quả là những người có lòng vị tha cao cả.
Victor Hugo, nhà văn nổi tiếng của nước Pháp đã từng nói: “Trên
thế giới, thứ rộng lớn nhất là đại dương, nhưng thứ rộng lớn hơn đại
dương lại là bầu trời. Mà thứ rộng lớn hơn cả bầu trời lại chính là lòng
người”.
Điều
đó có nghĩa rằng lòng người là thứ rộng lớn và bao la nhất trên thế
gian. Bởi vì bản chất nguyên sơ của con người chính là Thiện, là bao
dung, độ lượng, từ bi. Cái Thiện trong bản chất của con người cũng chính là cái Thiện bắt nguồn từ đặc tính tối cao của vũ trụ: “Chân – Thiện – Nhẫn”.
Lòng người là thứ rộng lớn và bao la nhất trên thế gian
Chính
vì thế, người khoan dung, lương thiện là người hạnh phúc và có cuộc
sống vô cùng thư thái. Bởi vì lương thiện nên trái tim luôn rộng mở, có
thể dùng sự chân thành để đối xử với tất cả mọi người, kể cả những người
xa lạ
Họ
đối với giàu và nghèo, được và mất, danh tiếng và quyền lực đều không
một chút bận tâm, lo lắng. Bởi điều quan trọng nhất trong cuộc sống của
họ là giúp đỡ người khác, nghĩ cho người khác trước khi nghĩ tới bản
thân mình.
Những
người khoan dung luôn dựa vào cái tâm chân chính của mình mà sống. Vì
không chú trọng tới lợi ích cá nhân nên cũng không có tranh giành, ganh
đua.
Họ
hiểu rằng có thể giúp đỡ người khác cũng là đang giúp đỡ chính mình,
mang đến cho người sự bình an và nụ cười hạnh phúc cũng chính là mang
đến cho cuộc đời mình hạnh phúc và bình an vĩnh hằng. Họ hiểu rằng cho
đi tức là còn mãi.
No comments:
Post a Comment