Thursday, May 29, 2014

Chi tiết về Boriska – cậu bé đến từ sao Hỏa


Ngày 11 tháng 1 năm 1996, một bé trai khác thường tên là Boriska đã ra đời tại thành phố nhỏ Volzhsky, vùng Volgograd của Nga. Bà Nadezhda Kipriyanovich hạ sinh cậu bé vào một buổi sáng đẹp trời. “Tất cả diễn ra một cách nhanh chóng và tôi không cảm thấy đau đớn gì cả. Khi các nữ hộ sinh cho tôi xem đứa bé, nó nhìn tôi với ánh mắt của một người lớn. Là bác sĩ khoa Nhi, tôi biết rằng trẻ sơ sinh không thể tập trung ánh nhìn như thế. Nhưng đứa con của tôi nhìn tôi với cặp mắt nâu mở to. Ngoài điều đó ra, nó là một đứa bé bình thường như bao đứa bé khác”, bà nhớ lại.
Khi hai mẹ con từ bệnh viện phụ sản về, bà bắt đầu chú ý đến những điều kỳ lạ ở cậu con. Đứa bé được đặt tên là Boris, hiếm khi khóc và hầu như không bị bệnh. Nó lớn lên như bao đứa trẻ khác, nhưng bắt đầu nói tròn câu khi mới được 8 tháng tuổi. Khi chơi trò xếp hình, Boris làm rất hoàn chỉnh với độ chính xác rất cao. “Tôi có một cảm giác kỳ lạ là chúng tôi như những người khách lạ với nó, trong khi nó đang cố gắng hình thành mối quan hệ tiếp xúc với mọi người”, bà mẹ nói.
Bà Nadezhda cho biết: “Nó có thể gọi tên tất cả các hành tinh trong hệ mặt trời và các vệ tinh của chúng. Nó cho tôi biết tên và số lượng ngân hà. Đầu tiên, tôi tỏ ra sợ hãi và nghĩ rằng con mình bị thần kinh và quyết định kiểm tra xem các tên này có thật không. Tìm xem trong vài quyển sách thiên văn, tôi bị sốc khi phát hiện ra cậu con trai chưa đầy 3 tuổi của mình biết rất nhiều về môn khoa học này”.
Tiếng đồn về nhà thiên văn học tí hon lan nhanh khắp thành phố. Boris bỗng dưng trở thành người nổi tiếng. Nhiều người hiếu kỳ tìm đến và muốn biết vì sao cậu lại biết nhiều điều đến vậy. Boriska sẵn sàng nói với các vị khách về những nền văn minh ngoài trái đất; về sự tồn tại của các chủng tộc loài người cổ, có chiều cao đến 3 m, về khí hậu tương lai và những thay đổi toàn cầu. Mọi người lắng nghe cậu bé nói với sự thích thú nhưng phần đông không tin tưởng mấy vào những câu chuyện này.
Cha mẹ Boriska quyết định làm lễ rửa tội cho con trai của mình. Qua những diễn biến trên, họ nghĩ rằng có một cái gì đó không ổn nơi Boriska.
alt

Sau đó, Boriska bắt đầu nói với mọi người về tội lỗi của họ. Cậu nói với một chàng trai gặp trên đường rằng anh ta nên từ bỏ ma tuý, nói với một ông chồng không nên lừa dối vợ… Những lời tiên tri này thường cảnh báo mọi người về các rắc rối và tai họa sắp đến.
Nadezhda để ý rằng con trai của bà thường cảm thấy khó chịu về một thảm họa nghiêm trọng sắp đến. “Khi chiếc tàu ngầm Kursk sắp chìm, Boriska tỏ vẻ rất đau đớn. Nó cũng cảm thấy đau khổ trong cuộc khủng hoảng con tin ở Beslan và không chịu đi học trong những ngày diễn ra tấn thảm kịch này”, bà nhớ lại.
Khi được hỏi cảm giác về những ngày xảy ra thảm kịch ở Beslan, Boriska cho biết cậu như bị đốt nóng từ bên trong. “Giống như có một ngọn lửa đang cháy ở bên trong tôi. Tôi biết rằng câu chuyện ở Beslan sẽ có một kết cục khủng khiếp”.
Boriska hoàn toàn lạc quan về tương lai của nước Nga. “Tình hình trong nước dần được cải thiện. Tuy nhiên, hành tinh trái đất sẽ trải qua hai năm nguy hiểm là 2009 và 2013. Những thảm họa này có liên quan đến nước” – cậu bé tiên đoán.
Gần đây, Boriska đã khiến các nhà khoa học Nga quan tâm. Các chuyên gia thuộc Viện nghiên cứu sóng vô tuyến và từ tính của trái đất, Viện hàn lâm khoa học Nga, đã chụp ảnh quầng sáng phát ra mạnh mẽ một cách bất thường của cậu bé. Giáo sư Vladislav Lugovenko cho biết: “Cậu ta có ảnh phổ màu da cam – điều này cho thấy cậu là một người vui vẻ, rất thông minh. Có một lý thuyết, theo đó não của người có hai loại trí nhớ cơ bản: trí nhớ hoạt động và trí nhớ biệt lập. Một trong những khả năng đáng chú ý nhất của não người là lưu trữ thông tin về trải nghiệm, cảm xúc và những tư duy cả trong lẫn ngoài, từ không gian thông tin của vũ trụ.
Có một số cá nhân đặc biệt có thể thu thông tin từ khu vực này. Theo quan điểm của tôi, mỗi người được kết nối với không gian bằng những phương tiện kênh năng lượng”.
Theo Lugovenko, người ta có thể đo được năng lực ngoại cảm của con người với sự giúp đỡ của các thiết bị đặc biệt. Các nhà khoa học hiện đại trên khắp thế giới đã thực hiện các công trình nghiên cứu trong nỗ lực giải mã bí ẩn của những đứa trẻ phi thường. “Boriska là một trong những đứa trẻ phi thường đó. Dường như chúng có một sứ mệnh quan trọng nhằm thay đổi hành tinh chúng ta. Một số có chuỗi xoắn ốc ADN rất tốt, giúp chúng có hệ miễn dịch mạnh một cách đáng kinh ngạc, có thể đánh bại cả bệnh AIDS. Tôi đã gặp những trẻ em như vậy ở Trung Quốc, Ấn Độ… Tôi chắc rằng chúng sẽ thay đổi tương lai của nền văn minh chúng ta”, ông nói.
Trong khi các cơ quan không gian hàng đầu thế giới đang cố gắng tìm kiếm dấu vết sự sống trên sao Hoả, cậu bé Boriska, 9 tuổi đã kể với cha mẹ và bạn bè của cậu mọi thứ về nền văn minh trên đó.
Một nhà báo Nga gần đây đã trò chuyện với Boriska về kiến thức và trải nghiệm đặc biệt của cậu:
Xin chào Boriska, cậu thực sự đã từng sống trên sao Hoả như mọi người đồn đại?
Vâng, đó là sự thực. Tôi còn nhớ thời điểm khi tôi đã 14 hay 15 tuổi, những người sao Hoả lúc đó đang tiến hành chiến tranh cho nên tôi phải tham gia trong các cuộc đột kích từ trên không cùng các bạn tôi. Chúng tôi có thể du hành trong không gian bằng cách bay trong con tàu hình tròn. Tuy nhiên, chúng tôi quan sát cuộc sống trên trái đất từ con tàu hình tam giác. Tàu không gian của người sao Hoả rất phức tạp. Chúng có nhiều lớp và có thể bay khắp nơi trong vũ trụ.
Hiện nay có sự sống trên sao Hoả không?
Có. Nhưng nhiều năm qua hành tinh đã mất khí quyển vì thảm họa toàn cầu. Tuy nhiên, người sao Hoả vẫn sống dưới mặt đất. Họ thở bằng khí carbonic.
Những người sao Hoả trông thế nào?
Họ rất cao, cao hơn 7 m. Họ sở hữu những năng lực lạ thường.
Bà Nadezhda Kipriyanovich cho biết: “Khi chúng tôi đưa cậu bé ra trước nhiều nhà khoa học, bao gồm các chuyên gia UFO, thiên văn, sử học, họ đồng ý rằng cậu bé không thể bịa ra những chuyện như vậy. Những thuật ngữ khoa học và ngoại ngữ mà Boriska nói thường được các chuyên gia nghiên cứu lĩnh vực này sử dụng”.
Các bác sĩ về y học cổ truyền thừa nhận năng lực phi thường của cậu bé, mặc dù họ không tin cậu từng sống trên sao Hoả từ kiếp trước.
Bạn có thể tưởng tượng được không, một buổi tối trong khi mọi người đang ngồi xung quanh một đống lửa trại, một cậu bé (chỉ khoảng 7 tuổt) đột nhiên thu hút sự chú ý của mọi người, cậu ta muốn kể về cuộc sống trên sao Hoả, về những cư dân ở đó và về những chuyến bay của họ đến Trái đất. Một sự im lặng bao trùm lên tất cả. Thật là không thể tin được, cậu bé với đôi mắt to đã kể cho mọi người một câu chuyền đầy huyền bí về cuộc nội chiến trên sao Hoả, về những thành phố ở dưới lòng đất, về những con tàu vũ trụ của họ, về những cuộc chiến tranh của họ với những hành tinh khác, về một đất nước tuyệt vời có tên là Lemuria, về cuộc sống ở sao Hoả, nơi mà cậu biết rất rõ, và có những người bạn của cậu ở đó.
Đống lửa trại vẫn đang nổ lách tách, màn sương đêm đã phủ xuống, và bóng tối bao trùm. Hàng ngàn vì sao đang sáng lấp lánh trên bầu trời đêm dường như đang muốn che đậy những điều huyền bí. Câu chuyện của cậu bé đã được gần 1 giờ và đã trôi qua được một nửa. Một người đã khéo léo ghi lại vào băng những câu chuyện của cậu bé.
Chỉ trong chốc lát mọi người đã thực sự cảm thấy ngạc nhiên trước khả năng diễn đạt của cậu bé. Nó thực sự vượt xa so với khả năng của một đứa trẻ ở cái tuổi của cậu. Sự hiểu biết của cậu bé về những thuật ngữ chuyên môn, những chi tiết và những sự việc xảy ra đối với sao Hoả và Trái đất đã thực sự mê hoặc mọi người.
“Tại sao cậu bé lại bắt đầu câu chuyện ở nơi này đầu tiên?” – Người viết tự hỏi. “Có lẽ cậu bé đã cảm thấy xúc động bởi bầu không khí của cả trại của chúng tôi với những người rất am hiểu và những bộ óc ham học hỏi”.
“Câu chuyện của cậu bé đã gây ra điều gì?”. Đó chính là sự ngờ vực từ những người bạn của tôi. Đối với tôi thì điều này giống như là cậu bé đang chia sẻ cho mọi người trí nhớ của mình từ kiếp trước của cậu. Câu chuyện này dường như không thể tin được. Đó là sự thật đối với tất cả.
Hôm nay, sau khi gặp bố của Boris, để biết về cậu bé nhiều hơn. Tôi bắt đầu cẩn thận sắp xếp lại toàn bộ những thông tin đã thu được xung quanh buổi lửa trại đó. Cậu bé sinh ra ở một bệnh viện vùng ngoại ô thị trấn Volzhskii. Nơi sinh trong giấy khai sinh của cậu ghi là thị trấn vùng Zhirnovsk of Volgograd. Cậu bé sinh vào ngày 11 tháng 1 nắm 1996 (có lẽ là điều này sẽ rất có ích cho các nhà chiêm tinh). Cha của cậu bé có vẻ là một người đàn ông tuyệt vời. Bà Nadezhda, mẹ của Boriska, là một bác sỹ da liễu ở một phòng khám công. Bà tốt nghiệp Viện Y học Volgograd vào năm 1991. Bố cậu là một nhân viên văn phòng đã nghỉ hưu. Gia đình họ sẽ sống rất hạnh phúc nếu như không có điều kỳ lạ xảy ra với đứa con của họ. Trong khi, đơn giản là họ chỉ chăm nom và nuôi cậu bé lớn lên.
- “Sau khi Boriska sinh ra được 15 ngày, tôi nhận ra là nó bắt đầu biết suy nghĩ”-Bà Nadezhda nhớ lại. Từ đầu tiên mà nó nói được là “baba” khi cậu ta mới chỉ 4 tháng tuổi, và nó bắt đầu tập nói từ rất sớm. Và khi 7 tháng tuổi, nó đã nói được câu “Con muốn một cái đinh”. Nó nói điều đó sau khi nhận ra có một cái đinh được đóng ở trên tường. Đáng kể nhất là dường như bộ não của nó vượt xa cái tuổi của nó.
- Làm thế nào mà bố mẹ Boriska nhận ra được khả năng đó của cậu bé?
- “Khi Boris mới chỉ 1 tuổi, tôi bắt đầu đưa cho nó những chữ cái (dựa trên hệ thống Nikitin) và chơi trò đố chữ với nó. Lúc nó được 1 tuổi rưỡi, nó đã có thế đọc những bài báo dài trên tờ báo in. Không lâu sau đó, nó bắt đầu quen với các màu sắc và những sắc thái màu khác nhau của chúng. Nó bắt đầu vẽ khi nó mới 2 tuổi. Khi nó được 2 tuổi chúng tôi bắt đầu mang nó đến nhà trẻ, các cô giáo đã bị bất ngờ bởi tài năng và những ý nghĩ kỳ lạ của nó. Nó sở hữu một bộ nhớ khác thường và khả năng tiếp thu thông tin mới không thể tin được”. Tuy nhiên bố mẹ cậu sớm nhận ra rằng đứa con của họ còn thu nhận thông tin và sắp xếp lại trong bộ nhớ của nó từ một nơi nào khác nữa.
Chưa từng có ai dạy cho nó về những điều đó- Bà Nadya lại nói. Nhưng thỉnh thoảng nó lại ngồi xếp bằng và nói về tất cả những điều đó. Nó nói về sao Hoả, về hệ thống các hành tinh, và về những cuộc nội chiến ở nơi xa xôi. Chúng tôi không thể tin được vào tai mình. Làm thế nào mà một đứa trẻ lại biết về tất cả những điều đó? Vũ trụ, và những câu chuyện không bao giờ kết thúc về những thế giới khác và cả bầu trời bao la, tất cả cũng kỳ lạ đó đến với nó từ khi nó lên 2 tuổi. Sau đó nó nói cho chúng tôi về cuộc sống trước đây của nó trên sao Hoả, về sự thật rằng vẫn còn những cư dân trên sao Hoả. Nhưng những thảm hoạ khủng khiếp đã làm mất đi bầu khí quyển của sao Hoả khiến cho những cư dân của sao Hoả phải xuống định cư ở những thành phố ngầm. Sau đó, họ sử dụng phi thuyền không gian để bay đến Trái đất một cách bí mật với mục đích thương mại và các mục đích nghiên cứu khác. Cứ như là Boriska đã từng lái phi thuyền của cậu bé. Cũng thời gian này đã diễn ra cuộc nội chiến Lemuria. Cậu bé có những người bạn ở Lemuria, những người mà đã bị giết ngay trước mắt cậu. Một thảm họa lớn hơn cũng đã từng xảy ra trên Trái đất, một lục địa lớn đã bị tàn phá bởi một cơn bão nước lớn. Trong thảm hoạ này, có một tảng đá lớn đã đổ xuống đè lên những công trình xây dựng của những người bạn của cậu bé ở đó. “Tôi đã không thể cứu được anh ta. Nhưng chúng tôi đã hẹn sẽ gặp lại nhau trong cuộc sống này”-Boriska nói. Cậu bé đã nhìn thấy những bức tranh ảo về sự sụp đổ của Lemuria cứ như là nó mới chỉ xảy ra vào ngày hôm qua. Cậu đã đau buồn về cái chết của người bạn tốt nhất của cậu bé, mà cậu nghĩ là do lỗi của cậu.
Một ngày cậu bé nhận ra rằng có một quyển sách trong túi của mẹ cậu có tiêu đề là “Chúng ta đến từ đâu?” của tác giả Ernst Muldashev. Đột nhiên có một sự thích thú, cuốn hút xuất hiện trong cậu bé. Cậu bắt đầu đọc nó trong hàng giờ liền, và nhìn vào bức phác hoạ Lemuria, bức vẽ của Tibet. Sau đó cậu bé bắt đầu nói về trí tuệ siêu việt của người Lemuria
- Nhưng Lemuria đã bị diệt vong cách đây 800.000 năm…Tôi thốt ra khi nghe cậu bé trình bày. Người Lemuria cao 9m, có thật không vậy? Làm cách nào cậu có thể nhớ tất cả?
- Tôi vẫn nhớ-Cậu bé lặp lại.
Sau đó cậu bé bắt đầu kể về một quyển sách khác của Ernst Muldashev với tiêu đề là “Khám phá thành phố của Chúa”. Cuốn sách chủ yếu miêu tả về những lăng mộ cổ và những kim tự tháp. Boriska kiên quyết khẳng định rằng “mọi người sẽ tìm thấy nhiều điều ở dưới Kim tự tháp (không phải là Kim tự tháp Kheops). Nó vẫn chưa được khám phá hết. Cuộc sống sẽ thay đổi một khi Bức tượng Nhân sư được mở ra”. Cậu bé nói thêm rằng Tượng Nhân sư có một cơ chế mở ra ở một nơi nào đó mà cậu bé đã từng nghe (Nhưng cậu bé nói là cậu không nhớ rõ lắm). Cậu bé cũng nói bằng một cách tràn đầy cảm xúc và sự nhiệt huyết cao khi nói về cuộc nội chiến của người Maya. Theo như cậu bé nói thì chúng ta biết rất ít về cuộc nội chiến của người Maya và về những người này. Với sự thích thú cao độ, Boriska nói rằng, bây giờ là thời điểm cuối cùng để một người đặc biệt được sinh ra trên Trái đất. Ngày hồi sinh của hành tinh đang đến gần. Những khám phá mới sẽ có giá trị to lớn, một sự khác biệt đối với tinh thần của loài người.
- Cậu biết gì về những cậu bé thiên tài khác? Và tại sao nó lại xảy ra? Cậu có nhận thức được cái mà họ gọi là cậu bé “Indigo”.
- Tôi biết rằng họ đang được sinh ra. Tuy nhiên tôi chưa từng gặp ai trong số họ ở thi trấn của tôi cả. Có lẽ có thể là một cô gái tên là Yulia Petrova. Cô ấy chỉ là người đã tin những gì tôi nói. Còn những người khác đã cười ồ lên khi nghe những câu chuyện của tôi. Có một số điều đang xảy đến đối với Trái đất, đó là lý do tại sao những đứa trẻ này lại rất quan trọng. Chúng có thể giúp mọi người. Hai đầu cực của Trái đất sẽ thay đổi vị trí. Sẽ có một thảm hoạ lớn đầu tiên xảy ra vào năm 2009 đối với một trong các Lục địa của Trái đất. Tiếp theo sẽ là vào năm 2013; nó sẽ gây ra sự tàn phá lớn.
- Cậu không sợ rằng cuộc sống của cậu cũng đi đến kết thúc sau khi thảm hoạ xảy ra sao?
- Không, tôi không sợ. Tôi đã từng sống qua 1 thảm hoạ trên sao Hoả và sau đó vẫn sống với mọi người giống như là chúng ta đang ngồi đây. Nhưng sau đó đã có chiến tranh Hạt nhân. Mọi thứ đã bị đốt cháy hết. Một vài người vẫn thoát được để tồn tại. Họ xây dựng lại nơi ở, và chế tạo ra những vũ khí mới. Vẫn có những sự thay đổi vị trí các lục địa ở trên đó, mặc dầu các lục địa đó không lớn lắm. Người sao Hoả thở bằng khí CO2. Trong trường hợp họ đến hành tinh của chúng ta họ mang theo bình dưỡng khí và thở bằng khí đó.
- Tại sao cậu lại thích thở bằng khí Oxy hơn?- Một khi bạn đã ở trong cơ thể này, bạn phải thở bằng khí Oxy. Tuy nhiên người sao Hoả không thích khí này, khí ở trên Trái đất, vì nó gây ra sự Oxy hoá. Tất cả những người sao Hoả đều tương đối trẻ, họ nhìn chỉ như khoảng 30-35 tuổi đối với chúng ta. Số trẻ em của người sao Hoả vẫn tăng hàng năm.
Trên sao Hoả vẫn còn sự sống???
- Boris, tại sao những trạm không gian của chúng tôi lại bị hỏng trước khi đến được sao Hoả?
- Những tín hiệu đặc biệt của sao Hoả đã được phát tới để tiêu diệt chúng. Những trạm không gian đó có sự bức xạ có hại.
Tôi ngạc nhiên bởi sự hiểu biết của cậu bé này với lý thuyết bức xạ sóng ngắn “Fabos”. Điều này đúng tuyệt đối. Quay trở lại năm 1988, căn hộ của Volzhsky Yuri Lushnichenkoresident, một người đàn ông với năng lượng giác quan đặc biệt đã cố gắng thông báo cho những người đứng đầu nhà nước Liên Xô về sự va chạm không thể tránh được giữa trạm không gian đầu tiên của Liên Xô là Fobos1 và Fobos2, ông ta cũng đã để cập đến một loại bức xạ ngắn chưa được biết đến và có hại đối với sự bức xạ của hành tinh nhưng như chúng ta đã thấy, khi ấy không ai tin ông ta.
- Cậu biết đa lớp là cái gì? Cậu có biết rằng một cái gì đó phải bay không theo một quỹ đạo thẳng, nhưng sự chuyển động lại xuyên qua một không gian đa lớp hay không.
- Boriska lập tức đứng thẳng lên và bắt đầu nói một loạt những sự thật về UFO (Vật thể bay không xác định). Chúng tôi hạ cánh và đậu lại trên Trái đất trong chốc lát. Cậu bé lấy một viên phấn và bắt đầu vẽ một vật thể hình bầu dục trên bảng đen. “Nó bao gồm 6 lớp”- Cậu bé nói. 25%- cho lớp ngoài cùng tạo thành một kim loại bền. 30% -lớp thứ 2 tạo bởi một hợp chất giống như là cao su. Lớp thứ ba, bao gồm 30% tạo bởi cũng là một loại kim loại… Và lớp cuối cùng chiếm 4% thể tích, tạo bởi một loại vật chất từ đặc biệt. Nếu chúng ta nạp được năng lượng và lớp từ này, chúng ta sẽ có đủ năng lượng để bay đi khắp nơi trong giải Ngân hà”
- Có phải là Boriska có một nhiệm vụ đặc biệt phải hoàn thành? Liệu cậu bé có nhận thức được điều đó?- Tôi đã đặt câu hỏi này cho cậu bé và bố mẹ của cậu bé.
- “Nó nói là nó có thể đoán”-Mẹ cậu bé nói. Cậu bé nói rằng cậu biết mọi thứ về tương lai của Trái đất. Cậu nói những thông tin mà sẽ có vai trò lớn trong tương lai.
- Boris, làm thế nào cậu biết tất cả những chuyện này?
- Nó ở trong đầu của tôi.
- Boris, tại sao con người lại ốm?
Bệnh tật đến từ những bất lực trong việc tìm cách sống một cách đúng đắn và tìm cho mình niềm vui. Bạn phải tạo ra sự hài hoà trong bạn. Một người không nên làm liên luỵ và anh hưởng đến số phận của những người khác. Một người không nên đau khổ bởi những lỗi lầm của họ trong quá khứ. Nhưng nên cố gắng vươn tới những giấc mơ tới đỉnh cao và chinh phục những giấc mơ. (Đó là chính xác từ mà cậu bé đã sử dụng). Bạn nên có nhiều hơn sự thông cảm và tình nhân ái. Trong trường hợp khi một ai đó làm tấn công bạn, hãy ôm chặt kẻ thù và quỳ gối xin hắn tha cho bạn. Khi một ai đó yêu bạn, ghét bạn, hãy yêu lại người đó bằng tất cả tình yêu của bạn và sự thành tâm và hãy khoan dung. Đó là quy luật của tình yêu và sự nhường nhịn. Bạn có biết tại sao người Lemurian chết không? Bởi vì họ không sống để phát triển tinh thần của bất cứ cái gì. Họ trở về với bụi bởi con đường số mệnh dẫn họ theo cách tiêu diệt sự toàn vẹn của hành tinh. Con đường đó dẫn họ đến cái chết. Tình yêu thực sự là 1 phép thuật.
- Làm thế nào cậu biết tất cả những điều này???
- Tôi biết…Kailis..
- Cậu muốn nói về điều gì vậy?
- Tôi vừa nói “Xin chào” bằng ngôn ngữ của hành tinh chúng tôi.

Cầm "C" Chó đái / Bùi Bảo Trúc



 
 
Cầm ... C... (?) cho chó đái 
Bùi Bảo Trúc


Có một người đàn ông nọ vì chuyện nước nôi phải vào một nhà vệ sinh công cộng để giải quyết. Xong việc, ông định đi ra thì thấy một người đứng gần cửa, mặt mũi sầu bi đầy vẻ đau khổ. Ông hỏi người ấy cần gì ông sẵn sàng giúp thì người ấy nhờ ông kéo hộ cái zipper quần của ông ta xuống. Kéo xong, ông lại hỏi người ấy cần gì nữa không thì ông lại được nhờ lôi ... nó ra và dùng tay cầm lấy, hướng dẫn để nó xả nước trúng vào cái bồn tiểu, tránh vương vãi ra ngoài. Kế đến, ông lại được nhờ giúp vẩy cho nó ráo nước và đưa nó về nguyên quán, kéo lại cái zipper lên. Người đàn ông kia lúc ấy mới thoải mái, hiên ngang bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Thấy ông ta đi đứng nhanh nhẹn, tay chân lành lặn, người đàn ông tử tế hay giúp đỡ người liền thắc mắc hỏi rằng trông ông ta khỏe mạnh, bình thường cớ gì lại phải nhờ người khác giúp giải quyết chuyện thủy lợi thì người ấy trả lời rằng ông ta thấy việc ấy ... dơ quá, ông không thích tự tay làm lấy vì sợ bẩn tay.

Người đàn ông tốt bụng nghe vậy thì bực lắm, tuy vậy đã lỡ rồi nên không dám kể lại cho ai nghe việc lòng tốt của ông ta bị người đàn ông kia lợi dụng, thế nên ít người biết. Dù cho có đem kể lại, người ta sẽ đổi khác một vài chi tiết cho nhẹ đi. Tục ngữ Việt Nam ghi lại chuyện đó bằng câu mô tả cầm cái ấy cho chó đái. Có khi nói một cách lịch sự, văn học nghệ thuật thành “cầm cờ (c) cho chó đái.”

Chao ơi là hay. 

Chó là giống vật không được bao nhiêu sự tôn trọng của người. Chúng ta cứ thấy chuyện gì không hay là đổ hết cho nó. Chó ỉa đường. Ngu như chó. Hỗn như chó...

Thế nên là người mà lại cầm bộ phận bài tiết cho con chó để nó thoát nước thì còn gì ngu cho bằng. Ngay chính con chó khi làm việc ấy cũng có thèm tự ... tay (?) làm lấy đâu. Nó chỉ chạy đến gốc cây, hay cột đèn điện, giơ cẳng sau lên rồi xả. Xong chuyện thì lại tung tăng chạy cà rỡn tiếp. Như vậy mà lại có người dùng tay cầm “cái ấy” hay là cầm “cờ” cho nó đái thì nhục thật.

Bởi thế, dẫu có thực sự nâng bi con chó mà làm công việc cầm bộ phận bài tiết cho chó đái thì cũng chẳng ai dám nhận bao giờ.

Vậy mà vẫn có những cái thứ ngu xuẩn hô hoán, khoe nhắng lên là đã làm công việc ấy cho con chó khỏi bị bẩn chân mới là lạ.

Hôm 19 tháng 1 năm 2014, nước ta vừa làm công việc ấy. Ngay tại cổng của ngôi đền thờ Lê Duẩn mới xây ở Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, có một tấm bảng lớn trang trọng ghi lại một câu nói của cậu Lê Duẩn. Hàng chữ rất lớn được đặt giữa ngoặc kép, tức là nguyên văn câu nói của Lê Duẩn, không thêm, không bớt như thế này: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc.” Rõ ràng đó là một câu nói quan trọng nhất trong sự nghiệp của Lê Duẩn cần được ghi nhớ. Cần được ghi nhớ mới được ghi khắc ngay trên cổng vào đền thờ của nó.

Vậy thì, theo chính Lê Duẩn tổng bí thư Ðảng Cộng Sản Việt Nam, cuộc chiến ở miền Nam làm chết hơn hai triệu người Việt của cả hai miền, chỉ là việc làm của Hà Nội theo lệnh của Liên Xô và Trung Quốc chứ không hề là để giải phóng miền Nam như Hà Nội đã tuyên truyền láo khoét từ bao nhiêu năm nay. Hà Nội chỉ làm công việc đánh thuê, theo lệnh, theo chỉ thị của Liên Xô và Trung Quốc chứ chẳng vì độc lập của đất nước, giải phóng dân tộc cái quái gì hết.gate[5]

Nếu câu nói trên của Lê Duẩn không được ghi rõ trên tấm bảng mà nhà nước cho dựng lên ở cái đền xây tại hồ Kẻ Gỗ, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh thì bọn đàn em của lũ đười ươi trong nước lại gân cổ lên chối bay chối biến, đề quyết rằng dòng chữ ấy là do bọn xấu tàn dư ngụy bịa đặt ra để bêu xấu đồng chí Lê Duẩn. Nay chúng không thể làm chuyện đó được. Muốn biết thực hư, cứ đến tận nơi mà xem, câu nói ô nhục ấy vẫn còn nguyên ở Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh.

Ðánh thuê, chém mướn không bao giờ là hành động đáng tôn vinh cho bất cứ một lực lượng nào trên thế giới. 
Nhưng chuyện tự nhận đánh thuê, đánh theo lệnh lại được ghi rõ ngay tại cái đền thờ mới xây, do Trương Tấn Sang, chủ tịch nước cùng phái đoàn đến cắt băng khánh thành. Bọn chó bọ đã công khai ghi rõ việc chúng làm chỉ là theo lệnh của Mạc Tư Khoa và Bắc Kinh chứ chẳng có cái chính nghĩa quái gì hết như bọn chúng đã rêu rao từ mấy chục năm nay.

Bọn chúng đã nhâng nháo công nhận, qua chính câu nói của Lê Duẩn rằng Hà Nội đưa quân vào đánh miền Nam là để tuân hành lệnh của Liên Xô và Trung Quốc.

Chao ôi, cuộc chiến cốt nhục tương tàn gây chết chóc cho bao nhiêu thanh niên của hai miền lại chỉ là theo mệnh lệnh của hai nước cộng sản đàn anh. Và chính Trung Quốc còn đã từng nói rất rõ là họ sẵn sàng đánh Mỹ tới người Việt Nam cuối cùng.

Việc làm đó, việc đánh thuê theo lệnh của Liên Xô và Trung Quốc mà bọn lãnh đạo Hà Nội, từ Hồ Chí Minh, Phạm Văn Ðồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn ... tiến hành chẳng bao giờ là giải phóng, giải phiếc quái gì hết. 

Cảnh cầm cờ đỏ sao vàng chạy văng mạng về phía trước để hai thằng to đầu ... đái đã diễn ra trong ngày 30 Tháng Tư năm 1975, do đó, đơn thuần việc chúng làm chỉ là “cầm cặc cho chó đái,” như nguyên văn một câu nói hay tuyệt của dân gian mà thôi. Có nói trại đi thì cầm cờ cho Liên Xô và Trung Quốc thì cũng vẫn chỉ là cầm cái ấy cho hai con chó tiểu tiện. 

Làm chó mà được nguyên một bọn khốn nạn cầm cặc cho đái như thế thì cũng vinh dự biết là chừng nào. Không tin thì cứ đến cái đền Lê Duẩn ở Hà Tĩnh là thấy liền à.

Ðọc xong câu nói ô nhục của thằng khốn nạn thì chỉ muốn chửi cha tiên nhân bố cả cái bọn chuyên cầm cặc cho chó đái.

Nếu có người trách sao viết lách không kiêng cữ gì thì người viết vẫn nhắc lại nguyên câu nói quá hay của dân gian rằng cả lũ ở Hà Nội chỉ làm công việc “cầm cặc cho chó đái” mà thô

Saturday, May 24, 2014

TIÊN TRI VŨ TRỤ TRẦN DẦN TIÊN ĐOÁN VIỆT NAM SẼ THAY ĐỔI RẤT NHANH ÍT ĐỔ MÁU

TIÊN TRI VŨ TR TRN DN TIÊN ĐOÁN VIT NAM S THAY ĐI RT NHANH ÍT Đ MÁU,

Chuyên mục: Tạp ghiCập nhật 3 năm trướcFavoritesThích nội dung nàyFeedbackPhản hồiPrintIn nội dung

"Nhà Tiên Tri Vũ Tr" và xưng là "S Gi ca God & Jesus" có tên tht là TRN DN, sinh ngày 24-02-1950 Dương Lch lúc 5:00 gi sáng, tc đúng gia Gi DN, Ngày DN, Tháng DN, Năm CANH DN (Gi Dn (4:00AM - 6:00AM), ngày 06 tháng Giêng năm Canh Dn). Ông tên là Dn và ngày tháng năm sinh, gi sinh ca ông đu là Dn c nên ông có ti “Ngũ H” (5 con Cp).

TIÊN TRI VŨ TRỤ TRẦN DẦN TIÊN ĐOÁN VIỆT NAM SẼ THAY ĐỔI RẤT NHANH ÍT ĐỔ MÁU,
SẼ CÓ MỘT ĐẢNG VIÊN CSVN LÀM “GORBACHOV” VÀ MỘT TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM LÀM THỦ TƯỚNG.
Bài 2/3 (VietPress USA - Hạnh Dương ghi): Ngày 22-3-2011, Người tự xưng là “Tiên Tri Vũ Trụ TRẦN DẦN”, “Đệ Nhất Thần Số Học”, “Đệ Nhất Khổng Minh Gia Cát Dần”, “Vua Coi Chữ Ký”  và “Sứ Giả Của God & Jesus” đã gởi đến TT Barack Obama một điện thư thông báo rằng ông nhận được Thiên Lệnh của God & Jesus để tin cho Tổng Thống Hoa Kỳ biết rằng “Việt Nam sẽ có một cuộc Cách Mạng ít đổ máu đưa đến một chế độ mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Đa Đảng mà theo đó sẽ có một Đảng Viên Cao Cấp CSVN sẽ giữ vai trò như “Gorbachov” và một Tù Nhân Lương Tâm sẽ làm Thủ Tướng. Diễn biến nầy sẽ xảy ra nhanh chóng chứ không phải chờ đến năm 2014”.
"Nhà Tiên Tri Vũ Trụ" và xưng là "Sứ Giả của God & Jesus" có tên thật là TRẦN DẦN, sinh ngày 24-02-1950 Dương Lịch lúc 5:00 giờ sáng, tức đúng giữa Giờ DẦN, Ngày DẦN, Tháng DẦN, Năm CANH DẦN (Giờ Dần (4:00AM - 6:00AM), ngày 06 tháng Giêng năm Canh Dần). Ông tên là Dần và ngày tháng năm sinh, giờ sinh của ông đều là Dần cả nên ông có tới “Ngũ Hổ” (5 con Cọp).
 
 
image
 
Hình "Tiên Tri Vũ Trụ TRẦN DẦN" trích từ Video Clip của PHỐBOLSATV.COM
 
 
Cuộc Đời huyền thoại kỳ thú và Giang Hồ của TRẦN DẦN: 10 bà Vợ !
Vì chân mạng là “ngũ Hổ” nên ông Trần Dần có một cuộc đời ngang tàng, phiêu bạt và khá lý thú. Ông Trần Dần kể với Hạnh Dương: “Tôi là người Việt gốc Hoa. Cha tôi người Hẹ, làm thầy thuốc Đông Y Sĩ hành nghề đã nhiều đời về thuốc Tàu. Mẹ tôi là người Triều Châu. Tôi có 8 chị em, gồm 2 trai và 6 gái. Tôi là Trưởng Nam nhưng là đứa con thứ 6 trong gia đình. Cha tôi nói được nhiều thứ tiếng, còn tôi chỉ vài thứ tiếng Tàu khác nhau như Phúc Kiến, Triều Châu, Quan Thoại. Năm 1966 khi tôi lớn lên được 16 tuổi, cha tôi bảo tôi phải đi học tiếng Việt và tiếng Anh. Tôi đến ghi tên học tại Trường Tàu là Trường Thánh Theresa ở Chợ Lớn. Cô Giáo dạy tôi là một thiếu nữ rất đẹp, sang trọng 21 tuổi con nhà đại phú xuất nhập cảng. Tôi chẳng biết học hành như thế nào nhưng cuối cùng cô Giáo mang bầu với tôi và gia đình cô Giáo bắt cha mẹ tôi phải trách nhiệm. Mẹ tôi hỏi vặn lui vặn tới có phải cái bầu của cô Giáo là con của tôi hay không vì mẹ tôi chẳng thể nào tin được một thằng nhóc 16 tuổi, dốt chữ, con ông thầy thuốc và bói quẻ Khổng Minh Thần Số lại đi lấy được một cô Giáo xinh đẹp, con nhà giàu, và lớn hơn tôi 5 tuổi. Không biết ai dụ ai, nhưng số tôi là vậy và năm 1967 thì tôi có một đứa con trai chào đời. Chúng tôi ở được với nhau hơn một năm trong đầm ấm vợ chống. Nhưng sau khi sinh con xong vài tháng thì cha mẹ cô Giáo bắt cô giao con cho tôi nuôi và đưa cô về Hong Kong để xa tôi ! Người vợ đầu tiên đã đi mất, tôi biết đau khổ từ đó và tôi quyết học tiếng Việt để may ra đổi đời bằng cách kiếm được một người yêu mới là cô gái Việt. Nay tôi nói tiếng Việt thì khá nhưng chữ Việt của tôi đến nay cũng không giỏi lắm.. Viết được ra chữ là may lắm rồi chứ chẳng câu kéo văn vẻ gì cả”.
Cuộc đời của Trần Dần như một cuốn phim hành động nghẹt thở và lãng mạn, ông kể tiếp: “Đến năm 1968 tôi đúng 18 tuổi phải đi quân dịch nên chạy tiền làm lính kiểng ở đơn vị Quân Cụ thuộc Căn cứ 80 Tân Trang Quân Cụ tại Hạnh Thông Tây, Gò Vấp, Sài-gòn. Tuy là lính kiểng nhưng hằng ngày phải tạt qua đơn vị và đầu tuần cũng phải có mặt lúc chào cờ; nhưng tôi ham vui nên thường xuyên bỏ đơn vị. Theo quân luật thì nếu bỏ đơn vị sau 15 ngày sẽ bị báo cáo đào ngũ; nên mỗi lần như vậy tôi chỉ trốn 13 ngày rồi vào trình diện và nhận lệnh phạt giam tù quân 13 ngày ! Khi tổng số các lần phạt lên đến 138 ngày tù quân, tôi bị đưa ra đơn vị tác chiến. Tôi nhớ buổi sáng đầu Xuân vào năm 1969, tôi được lệnh lên văn phòng Chỉ Huy Trưởng là Thiếu Tá Huỳnh Thu T. để nhận lệnh đi tác chiến. Những bạn đồng đội của tôi ai cũng lo ngại cho tôi, nhất là cô bồ mới của tôi cứ đỏ hoe cả hai mắt. Tôi im lặng khấn thầm và chọn một con số. Tôi cười phá lên vì qua môn “Khổng Minh Thần Số”, tôi biết được đời tôi bắt đầu bước qua ngã rẽ may mắn kể từ phút nầy. Cha tôi là thầy thuốc Tàu, rất thông thạo về môn “Khổng Minh Thần Số Học” và cự phách trong môn “Xem Chữ Ký”. Tôi là con trai Trưởng nên mọi uyên thâm của ông đều được truyền dạy cho tôi từ khi tôi còn rất trẻ ở lứa tuổi thiếu niên. Cha tôi đặt hiệu cho tôi là “Khổng Minh Gia Cát Dần”, và ông nói sau nầy tôi sẽ là “Vua Thần Số Học nối gót Khổng Minh”. Thần số học cho người ta chọn một con số trong dãy số từ 001 đến 999. Khi chọn được một con số, sẽ căn cứ vào số đó để giải đoán các quẽ dịch của Khổng Minh tương ứng. Tôi đã khấn và chọn cho tôi một con số và tôi biết rằng nếu lên trình diện với Chỉ Huy Trưởng thì tôi nhất định sẽ gặp may mắn”.
Ông Trần Dần kể tiếp: “Tôi bước vào văn phòng của Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng Huỳnh Thu T., và ông nhìn thẳng vào mặt tôi hỏi gằn giọng: - Mầy tên là Trần Dần hả? Mầy là cháu của Trần Hưng Đạo tao cũng phạt chứ đừng nói cái Trần Dần hay “Trần Đần” của mầy! Mày làm gì mà bỏ đơn vị hoài?”. Trần Dần nói: “Tôi đứng nghiêm, hai tay xuôi xuống hai bên người và năn nỷ cầu may: “Xin Thiếu Tá tha cho em lần nầy vì em có chút nghề đoán Thần Số Học nên những người làm ăn cứ mời em đoán số cho họ.. rồi họ đãi đằng vui chơi nên em lỡ ham vui quên về đơn vị cho đúng ngày giờ ! Xin Thiếu Tá tha cho em lần nầy đừng đưa em ra tác chiến mà tội nghiệp !”. Nghe vậy Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng hỏi tới “Thần số học là gì ? Mầy đoán thử số của tao xem nào.. nếu mầy nói xạo tao cho mầy lãnh hít đất luôn trước khi tống cổ mầy ra tác chiến !”. Thế rồi tôi đoán số cho Chỉ Huy Trưởng của tôi và tôi nói “Thiếu Tá sẽ giàu lớn và người giúp Thiếu Tá giàu chính là em !” Thiếu Tá lắng nghe tôi trình bày: “Hiện nay đấu thầu hàng phế liệu Quân Cụ là do bà quả phụ cố Trung Tá Đoàn Dư Kh., nguyên chỉ huy Căn cứ 80 Tân Trang Quân Cụ, được độc quyền; nhưng bà luôn khai là lỗ và đơn vị không được chia chác gì cả.. và bản thân Thiếu Tá cũng chẳng được gì ! Tôi xin ở lại làm việc với Thiếu Tá.. Các Bang Chủ người Tàu ở Chợ Lớn là bạn của cha tôi.. họ sẽ đứng sau lưng tôi để thu mua và phân phối tất cả. Họ chia lợi cho đơn vị và lúc đó Thiếu Tá cho tôi chút ít là vui rồi. Tôi lo cho Thiếu Tá..!”
Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng gạch tên Trần Dần ra khỏi danh sách quân nhân vô kỹ luật bị đưa ra tác chiến. Ngày hôm sau Trần Dần làm việc trực tiếp tại văn phòng Chỉ Huy Trưởng và trở thành nhà thầu mua tất cả các đồ phế thải của quân đội như vỏ lốp xe, bạc đạn, bình điện Acquits, lò xo, máy xe, máy phát điện, v.v.. Binh nhì Trần Dần đi xe Jeep Quân Đội riêng, và có xe hơi dân sự riêng.. Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng cũng đi xe hơi riêng mới cáu cạnh khi chở vợ con ngoài giờ làm việc ! Cả đơn vị ai cũng thích vì số tiền lời được Trần Dần công bố chia cho anh em trong đơn vị nên ai cũng có cái lộc của trời.. nhưng cái lộc riêng của Trần Dần là lối 80%. Trong thời gian nầy, cả đơn vị và khắp Sàigòn đặt tên cho Trần Dần là “Vua Bạc Đạn”. Khi Cộng Sản Bắc Việt (CSBV) chiếm Sài-gòn ngày 30-4-1975, thì tất cả các kho hàng, bãi chứa 1.5 triệu võ xe cũ, máy xe, xe ủi, xe xúc, quân trang quân dụng cũ và mới của quân đội tại khu căn cứ Hạnh Thông Tây và vài nơi khác đều là của Trần Dần đã qua đấu thầu và có giấy tờ thanh lý, đã trả xong tiền nhưng vì chiến tranh áp vào Sài-gòn nên chưa kịp bán.. Nay tất cả đã bị chính quyền Quân Quản tịch thu và hằng đoàn xe chở ra Hà Nội. Trần Dần nói “Coi như mất hết, nhưng tôi trở về nhà kiểm điểm lại thì vẫn còn hơn 500 lượng Vàng lá. Sau đó, vì là Binh Nhì nên tôi đi tập trung học tập tại Phường trong 3 ngày và được trả quyền công dân !”
Trong sự hỗn loạn của những ngày đầu mới chiếm Sài-gòn và toàn lãnh thổ Miền nam, các cán bộ CSBV cũng như Công An, Bộ Đội đều chú tâm tìm mua “Đồng Hồ Không Người Lái” (Automatic Watches) và xe Honda. Thấy vậy, Trần Dần bắt đầu tung tiền tìm mua và đầu cơ các loại phụ tùng xe gắn máy, các loại đồng hồ đeo tay tự động, những loại mặt hàng cơ khí như bạc đạn, lò xo, vít lửa, bình điện xe đủ loại, đủ kiểu và nhất là “Bougies” các loại xe. Trần Dần kể rằng “Nhiều người Hoa lúc đó sợ, có các kho hàng thì bán tống bán tháo ra vì sợ bị đánh “tư sản mại bản” sẽ bị tịch thu gia sản, lại bị tù tội và bị đuổi đi kinh tế mới. Tôi đến gặp những người nầy và mua hết các kho hàng của họ và chia ra cất dấu nhiều nơi. Các khu chợ trời Kim Biên, Huỳnh Thúc Kháng, chợ Sắt, Gia Long, Bảy Hiên, v.v… và các Tỉnh tìm đến mua hàng của tôi và họ gọi tôi là “Vua Bougies”.
Gom được khá nhiều tiền, Trần Dần cho mở quán “Cà-phê máy lạnh” đầu tiên tại Sài-gòn vào năm 1977. Đó là Cà-phê TUYẾT ở ngã 6 Nguyễn Tri Phương, quận 10 Sài-gòn. Vào năm đó, khách sạn Mini Rex cũng không có máy lạnh; nhưng cà-phê Tuyết của Trần Dần xài tới 6 cái máy lạnh loại công suất lớn. Ông Trần Dần kể rằng, “Lúc đó người uy quyền trong Thành Ủy của Sài-gòn là ông Sáu B.; và Trần Dần đã tìm cách làm quen. Địa điểm mở quán cà-phê là ngôi nhà lầu 2 tầng mặt tiền đường Nguyễn Tri Phương do một người anh rễ làm chủ. Trần Dần đầu tư toàn bộ.. Trước khi qua Phường xin giấy phép, Trần Dần tìm cách mời ông Sáu B. của Thành Ủy đến Ngã 6 Nguyễn Tri Phương ăn sáng. Dọc trên lề đường khu Ngã 6 là các điểm chốt của Công An Phường, Công An Thành Phố ngồi rình rập, theo dõi mọi người. Những nhóm nầy chợt thấy Trần Dần cùng với ông Sáu B. của Thành Ủy bước xuống xe hơi và đứng nhìn quanh quẫn, rồi đi vào quán phở. Lúc đi ra, Trần Dần lại tìm cách mời Sáu B. ghé tạt qua căn nhà của người anh rễ. Ông Sáu B. đứng bên ngoài, nhưng Trần Dần vào bên trong lấy một chai rượu tây và một cây thuốc lá 555 rồi bước ra cùng Sáu B. lên xe hơi bóng loáng phóng đi. Giai đoạn đó xe hơi là hiếm hoi ở Sài-gòn nên xe ông Sáu B. thì ai cũng biết cả. Đám Công An, Dân Phòng khu Ngã 6 lé mắt nhìn Trần Dần quen lớn. Ngày hôm sau Trần Dần mang đơn xin mở quán cà-phê máy lạnh đến nộp tại Phường và các “đồng chí” của Ủy Ban Nhân Dân Phường đã vui vẽ cấp phép cho hoạt động mà không có ý kiến ý cò gì thắc mắc.Trần Dần nói "Tôi tặng riêng các "đồng chí" chỉ đạo ở Phường, Công An Phường, Công An Khu Vực, Quảng Lý Thị Trường, An Ninh Quận... mỗi người ít Vàng và nói nhỏ "Anh Sáu B. gởi tặng" !"
Ngày khai trương tiệm Cà-phê Máy Lạnh TUYẾT ở ngã 6 Nguyễn Tri Phương được quảng cáo quy mô, và dân ăn chơi lúc đó lại phong cho Trần Dần là “Vua Cà-phê Máy lạnh”. Trần Dần nói rằng “Vì chạy tới 6 máy lạnh nên đồng hồ điện không đủ công suất, tôi cho đám đệ tử câu điện đường xài chùa. Mấy tháng sau, phía Điện Lực cho người đến kiểm tra.. Khi họ gạt cầu dao xuống nhưng đèn vẫn sáng, máy lạnh vẫn chạy.. Họ mời tôi vào phòng riêng làm việc.. Tôi đưa cho họ 10 Lượng Vàng và nói nhờ anh em lo cho cái giấy phép xài máy lạnh và tăng công suất đồng hồ lên thì sẽ trả thêm 10 lượng vàng Kim Thành nữa”. Chỉ 3 ngày sau tôi có giấy phép của Điện Lực và được thay đồng hồ công suất lớn hơn. Tiệm cà-phê máy lạnh Tuyết tấp nập từ sáng sớm cho đến đêm khuya”. Trần Dần nói “Dù làm ăn rất khấm khá nhưng tôi biết rằng không thể sống được với Cộng Sản nên tôi dùng tiệm Cà-phê Tuyết làm điểm hẹn với những người tổ chức vượt biển để đưa vợ con đi tìm tự do !”.
Ông Trần Dần kể rằng: “Trước năm 1975, mặc dầu còn trẻ tuổi nhưng vì làm ăn lớn nên tôi chơi thân với những đại tài phiệt như “Vua sắt thép” Lý Long Thân, Trịnh Thái Bình (Sắt vụn), Lâm Huê Hồ (sắt vụn), Trịnh Đức (Gang).. Những người nầy nhiều quyền lực và tôi gặp họ hằng ngày. Họ và tôi đều có giấy phép mang súng cá nhân. Nhưng khi tôi làm “Vua Cà-phê Máy Lạnh” dưới thời CSVN thì tôi là một kẻ giang hồ và tôi tự mua súng để phòng thân chứ chẳng phép tắc gì cả. Tôi quyết định tìm đường vượt biển. Tôi đưa con trai đầu của tôi cùng với gia đình em gái tôi đi qua ngã Hong Kong và đã thoát. Chuyến tiếp theo tôi đưa cha mẹ tôi và vợ thứ nhì cùng 2 con trai của tôi đi qua đến đảo Bidong. Tiếc rằng cha tôi đã mất tại Bidong. Còn vợ thứ nhì và 2 con trai cùng mẹ tôi được đến định cư tại San Diego, California.
Tôi còn lại 3 người vợ, gồm vợ thứ 3 có một con gái với tôi, vợ thứ 4 không con chung; và vợ thứ 5 có 3 đứa con riêng  cùng với cha mẹ anh em của những người vợ nầy cũng muốn ra đi nên tôi phải tìm chiếc tàu lớn hơn để đủ chỗ vượt biển. Tôi tìm gặp một người đang tổ chức đi bằng tàu sắt, anh ta tên là Triệu Bình Th. lúc đó đang làm kinh tài cho ông Mai Chí Thọ của Công An. Ông Triệu Bình Th. trước là Chủ Tịch Hội Lion Club tại Sài-gòn và anh ta nhận của tôi 200 lượng Vàng lá, hẹn ngày bốc người lên Taxi (ghe nhỏ đưa ra Tàu lớn) nhưng anh ta đã trốn mất. Tôi một mình đến gặp Triệu Bình Th. và tôi đưa mũi súng vào ngay ngực anh ta, nhưng tôi không bắn. Triệu Bình Th. nói là anh ta không trốn, nhưng vì tàu sắt lớn quá chưa đủ khách nên đành hoãn lại. Tôi yêu cầu anh ta cho tôi gặp người Tài Công và xem chiếc tàu sắt và tôi sẽ lo đủ khách. Tôi thích thú khi thấy chiếc tàu sắt cao 3 tầng, dài 107 mét được gọi là “Giang Pháo Hạm” của Hải Quân Sài-gòn cũ, nay do Hải Quân CSBV quản lý. Người tài công tên là Phúc nói rằng nhóm của anh đã mua chiếc tàu nầy và nay đồng ý cho Trần Dần đưa đi 100 người với giá chung là 600 lượng. Đã đưa trước 200 lượng cho Triệu Bình Th., số 400 lượng còn lại trả ngay và tàu sẽ xuất hành lúc trời tối cuối tháng 6/1998 tại Bến Nhà Bè. Tính ra họ lấy mỗi người của tôi là 6 Lượng, nhưng tôi lấy của khách là 15 Lượng”. Ông Trần Dần kể tiếp rằng “Vào đêm đổ quân, trời tối đen..Tàu sắt từ Hải Quân Công Xưởng chạy ra chính giữa sông Nhà Bè, các ghe Taxi đưa người lên đầy đủ trên 200 người của cả hai phía, nhưng chờ hơn một tiếng rưởi mà không thấy Tài Công chính nên buộc tàu phải nhổ neo. Người Tài công phụ không quen điều khiển tàu lớn, lại lúc nước cạn xuống nên khi ra đến cửa Vàm Láng thì tàu bị mắc cạn trên cồn cát. Lối gần 2 tiếng đồng hồ sau đó thì thấy 2 tàu nhỏ pha đèn và các khẩu đại liên 12.7 ly nhã đạn liên tiếp vào thành tàu sắt. Một miễng đạn ghim vào cánh tay trái của Trần Dần.. Trên tàu mọi người đều khóc.. Mấy người lấy súng AK và B40 ra, nhưng ông Trần Dần yêu cầu vất súng đạn xuống sông và Trần Dần lấy tấm vải trắng kéo lên cột tàu để ra dấu đầu hàng. Khi Công An Biên Phòng nhảy lên kiểm soát, mọi người để tay lên đầu và họ trói từng người. Ai cũng khai cho Trần Dần là người tổ chức, nhưng Trần Dần nói với Công An Biên Phòng rằng những người tổ chức đã nhảy xuống sông trốn thoát, còn Trần Dần chỉ là người móc nối đưa người đi. Người chỉ huy Công An Biên Phòng dí súng AK 47 vào lưng bắt Trần Dần đi vào Cabin tàu và hỏi “Mày khai thật là có súng không?” Trần Dần trả lời “Không có súng, chỉ có Vàng mà thôi”. Trần Dần yêu cầu không bắn thì sẽ trao đủ số vàng 50 Lượng và sau nầy được thả thì sẽ đưa thêm. Viên chỉ huy Công An Biên Phòng dặn: “Mầy không được khai là tao tịch thu số vàng nầy nghe chưa..!” Trần Dần cam kết và được tha mạng. Tất cả mọi người bị lục xét và Công An tịch thu lối trên 3,000 lượng vàng của trên 200 người. Trần Dần nói số khách dự trù của 2 bên là 200 người, nhưng những ghe Taxi đã chở thêm người nên số người bị bắt khoảng trên 220 người. Trần Dần nói “Tôi mang theo lối trên 1,000 lượng vàng và tôi vất hết xuống cửa sông Vàm Láng; nhưng trên người tôi vẫn còn một chiếc quần dài đang mặc với lối hơn 80 hột xoàn lớn nhỏ được kết vào các lai quần, quai nịt là vẫn còn không bị lục xét. Lý do chiếc quần bị vấy máu từ vết thương trên tay tôi nhỏ xuống nên Công An sợ dơ không mò vào; hoặc họ nghĩ rằng có bao nhiêu vàng tôi đã nạp hết cho họ rồi nên không cần xét gì nữa.”
 
Trần Dần và mọi người bị đưa lên 2 tàu nhỏ của Biên Phòng và chở về giam tại Mỹ Tho khoảng 1 tháng rưởi. Tại nhà tù Mỹ Tho, Trần Dần làm quen được với ông Dược Sĩ NGUYỄN BÁ LỘC là người bị ở tù trước và được đi ra ngoài lao động. Trần Dần đã đưa chiếc quần có hột xoàn cho Dược sĩ Nguyễn Bá Lộc và nói rằng xin tặng cho ông và nếu ông có lòng tốt thì nhắn với em gái ông Trần Dần đến và chia cho em ông chút đĩnh để chuộc ông ra; nhưng nếu không thì cũng chẳng sao, cứ lấy đi vì ông không muốn để cho Việt Cộng ăn số hột xoàn nầy ! Ông Trần Dần nói rằng, ông Ds Nguyễn Bá Lộc đã chuyển nguyên cái quần có hơn 80 hột xoàn cho em gái của ông mà không hề lấy bất cứ một hột xoàn nào. Nhờ đó em ông đã chuộc ông và các vợ con của ông ra khỏi tù ở Mỹ Tho. Ông nói nghe tin Ds Nguyễn Bá Lộc đã vượt biên đi đến Canada hay Úc và ông đã tìm kiếm nhưng không có tin tức gì. Ông muốn liên lạc để nói lời biết ơn.
Năm 1979 ông Trần Dần lại đưa các vợ và con cái cùng đi vượt biển lần nữa, nhưng lần nầy bà vợ thứ 3 là Cô Giáo dạy Cấp 3 cùng với con gái chung; và bà vợ thứ 4 đã không chịu đi. Thế nên chỉ có Trần Dần cùng người vợ thứ 5 và 3 đứa con riêng của bà đã đến được đảo Bidong và vào năm sau 1980 đã được Mỹ cho đến định cư tại San Diego, Hoa Kỳ. Bà thứ 5 thường được gọi là “Bà Năm” là quả phụ của một sĩ quan VNCH có 3 con riêng và đã tục huyền với Trần Dần nhưng không có con chung với Trần Dần. Khi Trần Dần đưa Bà Năm đến San Diego thì người vợ thứ 2 đã định cư sẵn ở đó bất mãn. Đến năm 1981 thì người vợ thứ 2 do cha mẹ cưới đã để lại 2 con trai cho Trần Dần nuôi và bà ly dị vì những xung khắc với bà 5 ! Cùng năm đó, Trần Dần và bà 5 cùng các con riêng của mỗi bên đã đến Orange County lập hãng Bột Gia Vị mang nhãn hiệu 3 Cái Chuông. Khi hãng phát triễn, ông đã bán hãng nầy cho Phở Hòa để lập hãng Bột Gia Vị lớn hơn mang nhãn hiệu “2 Con Voi”.
Hãng “2 Con Voi” đã hoạt động lớn mạnh từ năm 1982 đến 1997.. Vợ 5 của ông không đồng ý một số vấn đề nên đã ly dị và tranh chấp đòi sở hữu hãng “2 Con Voi” nhưng cuối cùng bà đã thua vụ kiện. Bà đã ra lập riêng hãng Bột Gia Vị mang nhãn hiệu “4 Con Voi”. Còn ông Trần Dần vẫn làm chủ hãng “2 Con Voi” và để vợ chồng người em gái đứng tên. Ông sống cuộc sống đầy đủ và giao dịch rộng. Sản phẩm bán khắp Hoa Kỳ, Canada, khắp vùng Bắc Mỹ và Mexico.. Thời gian nầy, ông có thêm những bà vợ mới là các bà 6, 7, 8 và 9. Những bà nầy chung sống với ông khoảng trên 1 năm, hay 2 năm nhưng không có con chung và cũng dần dần xa ông. Người vợ hiện nay là bà Út tức bà thứ 10 đang sống hạnh phúc với ông trong cảnh ẩn dật theo lệnh của God và Jesus sau khi ông thấy Chúa Jesus hiện ra với ông vào sáng ngày 08-5-2003 lúc 6:30AM khi ông đang uống cà-phê sáng tại hiên nhà và Ngài truyền lệnh cho ông phải đi ẩn dật tại thành phố San Diego nơi mẹ ông đang ở để thi hành lệnh của God & Jesus. So với siêu quậy Vi Tiểu Bảo trong truyện kiếm hiệp "Lộc Đĩnh Ký" có 7 vợ thì nhân vật Trần Dần còn siêu hơn vì có tới 10 vợ chung sống chính thức !
Khởi Đầu Làm Cố Vấn Cho Tổng Thống Hoa Kỳ:
Năm 1991, khi Tổng Thống George H. Bush (Bush bố) đánh thắng chiến trường Iraq, đã đến thăm Orange County và mời Trần Dần đến gặp tại Irwine qua sự giới thiệu đặc biệt của một người bạn báo chí. Dịp nầy ông Trần Dần đã xem chữ ký cho TT Bush Bố và đề nghị TT Bush Bố nên đổi chữ ký vì chữ ký hiện ông đang ký là sẽ thất cử nhiệm kỳ 2. TT Bush Bố nói rằng ông vừa chiến thắng tại chiến trường Iraq, và thành công mở rộng thị trường và quan hệ với Trung Quốc nên số điểm của ông không ai bì kịp. TT Bush Bố mời Trần Dần chụp chung tấm hình và ông nói sẽ ký tên tặng Trần Dần để làm chứng ông sẽ tái đắc cử nhiệm kỳ 2. Tiếc rằng khi nhận được hình có chữ ký tặng của TT Bush Bố, ông Trần Dần khẳng định là nếu không đổi chữ ký thì TT Bush Bố sẽ thất cử nhiệm kỳ 2 ! Vì sự đối xử đặc biệt của TT Bush Bố nên ông Trần Dần gia nhập làm đảng viên Đảng Cộng Hòa và ông đã gởi cho TT Bush Bố một thư riêng khẩn thiết xin ông phải thay đổi chữ ký vì tương lai của Đảng Cộng Hòa; nhưng TT Bush Bố khẳng định không đổi bởi ông là người theo Đạo Tin Lành chỉ tin ở Chúa nên mọi sự chỉ có Chúa mới biết ông sẽ ra sao. Ông Trần Dần nói rằng “Nếu Tổng Thống không chịu đổi chữ ký thì sẽ thất cử nhiệm kỳ 2” ! Điều nầy đã xảy ra khi ông Bill Clinton thuộc Đảng Dân Chủ đã đánh bại TT Bush Bố vào kỳ bầu cử tháng 11/1992. Lúc đó, TT Bush Bố sau khi thất cử mới nói với Trần Dần rằng “Quả thật ông Trần là người biết được những chuyện chưa xảy ra. Ông là Nhà Tiên Tri” !
image
 
 
Trước cuộc bầu cử nhiệm kỳ 2 của TT Bill Clinton vào tháng 11/1996, một nhân vật của Đảng Cộng Hòa mang chữ ký của TT Bill Clinton đến nhờ Trần Dần xem thử ông Bill Clinton có thất bại trước đối thủ Cộng Hòa hay không? Ông Trần Dần xem và quả quyết rằng TT Bill Clinton sẽ đắc cử nhiệm kỳ 2 nhưng rắc rối về “số đào hoa”. Sau đó, ông Trần Dần đã gởi đến TT Bill Clinton và Dệ I Phu Nhân Hillary Clinton một thư chúc mừng ghi rằng “Chữ ký của Ngài là tốt không cần đổi. Ngài sẽ đắc cử nhiệm kỳ 2 nhưng gặp rắc rối về chuyện thị phi liên quan số đào hoa”. Khi vụ Scandale của TT Bill Clinton với cô Monica Lewinsky xảy ra, ông Trần Dần cho biết ông đã gởi đến Đệ I Phu Nhân Hillary Clinton một thư nói rằng bà nên bình tĩnh vì đó là số trời và khẳng định rằng số trời dành cho bà Hillary Clinton là “Sau nầy bà sẽ giữ chức vụ quyền lực mặc dù lúc đó TT Bill Clinton đã hết nhiệm kỳ 2”. Ngày nay bà Hillary Clinton đang là Ngoại Trưởng đầy quyền lực của Hoa Kỳ.
Tháng 11/2000 Ông George W. Bush đang là Thống Đốc Tiểu Bang Texas đã chọn ông Dick Cheney làm Phó để ra tranh cử đối đầu với Phó Tổng Thống Al Gore của Đảng Dân Chủ. Ông Al Gore chọn ông TNS Joe Lieberman của Tiểu Bang Connecticut làm ứng cử viên Phó Tổng Thống. Kết quả cuộc bầu cử 7/11/2000 cho thấy Liên danh Cộng Hòa George W. Bush và Dick Cheney có số phiếu hơn cách biệt quá ít ỏi là 537 phiếu trên 6 triệu cử tri Florida đi bầu. Ban đầu báo chí Hoa Kỳ loan Al Gore thắng ở Florida, sau đó lại nói là Bush Con thắng. Tòa Tối Cao Florida cho lệnh đếm lại phiếu trước hạn cuối cùng là ngày 09-12-2000. Cuộc đếm phiếu gây căng thẳng tột cùng nên ngày 15-11-2000 TT Bush Cha cho mời ông Trần Dần nhờ xem Bush Con có đắc cử không? Trần Dần yêu cầu Bush Cha chọn một con số và trả lời ngay rằng “trong vòng 35 đến 40 ngày thì George W. Bush sẽ làm Tổng Thống thứ 43 của Hoa Kỳ”. Bush con thua Al Gore 543,895 phiếu cá nhân, nhưng thắng Al Gore 271/266 phiếu cử tri đoàn. Tòa Tối Cao phán quyết rằng sự tái kiểm phiếu sẽ không kịp trong thời hạn trước ngày 09-12-2000 và rằng kiểm phiếu như vậy là vi hiến và cuối cùng qua ngày thứ 37 đã quyết định ngưng kiểm phiếu và công bố Liên danh Cộng Hòa George W. Bush và Dick Cheney thắng cử.
Sau khi đắc cử, TT Bush Con mời Trần dần dự lễ đăng quang nhưng nhà Tiên Tri Vũ Trụ Trần Dần không đi dự. Tuy nhiên, TT Bush Con đã liên lạc Trần Dần để nhờ tham vấn trong nhiều vấn đề. Năm đầu tiên của nhiệm kỳ đầu, TT Bush Con gặp nạn khủng bố 911. TT Bush Con đã liên lạc hỏi Trần Dần về vấn đề tấn công Iraq có thuận lợi hay không và có bắt được Saddam Hussein hay không? Ông Trần Dần nói rằng, Hoa Kỳ đã tấn công Iraq đúng ngày mà Trần Dần nói cho TT Bush Con và cũng đã bắt được Saddam Hussein như Trần Dần tiên đoán.
Ông Trần Dần nói rằng, sau khi ông được thấy Chúa Jesus hiện ra ngày 08-5-2003 và bảo ông đi ẩn dật thì ông đã rời bỏ tất cả và trở về ở San Diego cùng với bà vợ thứ 10. Ngày 24-6-2003, Trần Dần nhận được thư của TT Bush Con mà tôi là Hạnh Dương đã đọc thấy nguyên văn như sau:
“The White House
Washington
June 24, 2003
Mr. DAN TRAN
3600 King St.,
La Mesa , CA  91941
Dear Mr. TRAN
Thank You for your kind of Support for remembering me in your preyers.
I appreciate knowing that I can count on your support as my Administration continues to work on issues that are important to Americans.
Laura joins me in sending our best wishes.
Sincerely,
George W. Bush”.
(Tạm dịch: “Ông Trần thân mến,
Xin cám ơn về cách hỗ trợ của ông qua việc nhớ đến tôi trong những lời cầu nguyện của ông.
Tôi cảm kích biết rằng tôi có thể kỳ vọng vào sự hỗ trợ của ông như là Ban Tham Mưu của tôi tiếp tục làm việc trên các vấn đề quan yếu cho người dân Hoa Kỳ.
Laura cùng với tôi xin gởi lời cầu chúc tốt đẹp nhất của chúng tôi.
Thành thật,
George W. Bush).
Một số thư của TT Bush Con gọi Trần Dần là Cố Vấn. Trước đó, các thư từ giao dịch là do ông Trợ Lý Phụ Tá của Tổng Thống kiêm Giám Đốc Sở Chính Trị Tòa Bạch Ốc gởi cho ông Trần Dần. Nhưng sau nầy các thư là do chính Vị Tổng Thống thứ 43 George W. Bush ký tên gởi cho ông Trần Dần.  Một bức thư tôi thấy ông Trợ Lý Phụ Tá của Tổng Thống kiêm Giám Đốc Sở Chính Trị Tòa Bạch Ốc gởi cho ông Trần Dần ghi ngày 20-2-2003 với nội dung như sau:
“The White House
Washington
February 20, 2003
Dear Mr. TRAN
Please know that your views and suggestions are very important to President Bush.
The President appreciated your continued support.
Best wishes.
Sincerely,
KEN MEHLMAN
Deputy Assistant to The President
And Director of Political Affairs”.
(Tạm dịch: “Ông TRẦN thân mến,
Xin biết rằng các quan điểm và những đề nghị của ông rất quan trọng cho Tổng Thống Bush.
Tổng Thống đánh giá cao sự hỗ trợ tiếp tục của ông.
Chúc mọi điều tốt đẹp.
Thành thật,
KEN MEHLMAN
Trợ lý Phụ Tá Tổng Thống
và Giám Đốc Sở Chính Trị)
Trước tình hình biến chuyển tại các nước độc tài đang bị sụp đổ như lời tiên tri của ông Trần Dần đã được đăng lên báo chí ngày 13-3-2010, tôi là Hạnh Dương hỏi Tiên Tri Vũ Trụ Trần Dần về tình hình Việt Nam sẽ ra sao trong những ngày sắp tới? Ông Trần Dần nói rằng: “Tôi đã từng nói Năm Mão nước Việt đổi cờ thân Mỹ.. Tuy nhiên Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ hoàn toàn sụp đổ vào năm 2014, trong khi các chế độ độc tài và Cộng Sản khác sẽ tuần tự sụp đổ trước năm 2016. Liên-Xô đã sụp đổ nhưng đến nay Đảng Cộng Sản Nga vẫn còn tồn tại.”
Ông Trần Dần cho tôi xem các hình ông chụp với TT George W. Bush tại Vườn Hồng của Tòa Bạch Ốc và nói rằng “Cuộc chiến tranh Iraq đã làm cho số điểm của TT George W. Bush xuống quá thấp nên tôi đã gởi thư đề nghị Tổng Thống phải thay đổi chữ ký để đắc cử nhiệm kỳ 2 hầu bảo vệ nước Mỹ trong tình hình khủng bố đang leo thang. Vì thế TT George W. Bush đã mời tôi đến Tòa Bạch Ốc và gặp Tổng Thống tại Vườn Hồng. Tôi đi vào cổng riêng, phòng an ninh Tòa Bạch Ốc đã đưa ra một tấm hình của tôi thời làm Binh Nhì VNCH để đối chiếu và điều nầy làm tôi vô cùng ngạc nhiên. Người thông dịch viên là một người Mỹ trắng nói tiếng Việt rất giỏi. Tôi không biết tiếng Anh nên những thư đầu tiên thì nhờ con trai tôi dịch giúp; nhưng những thư sau nầy gởi cho các Tổng Thống tôi đều viết tiếng Việt và đều có người dịch ra tiếng Anh.
Ông Trần Dần nói rằng “Từ khi tôi thấy Chúa Jesus thì Ngài giao nhiệm vụ cho tôi làm Sứ Giả truyền đạt những gì tôi nghe được hay thấy được. Tôi đã thông báo cho TT Barack Obama và một số các nguyên thủ Quốc Gia về những điều liên quan đến họ hay quốc gia của họ. Điều mới nhất mà tôi thông báo cho TT Barack Obama biết vào ngày 22-3-2011 về tình hình Việt Nam là Chúa muốn các con của Ngài không sợ hãi và chắc chắn Việt Nam sẽ có thay đổi mau chóng ít đổ máu. Tôi biết rằng sẽ có người trong Đảng Cộng Sản Việt Nam được Chúa chọn đứng ra làm vai trò như “Gorbachov” để thay đổi màu cờ và chế độ tự do, dân chủ và nhân quyền, đa đảng; và có người đang là tù nhân lương tâm sẽ được Chúa nhấc lên làm nhà lãnh đạo như là Thủ Tướng. Việt Nam sẽ có nhiều chuyện thay đổi và sự thay đổi nầy sẽ cứu cả trên 2 triệu Đảng Viên CSVN khỏi bị nhân dân đứng lên giêt hại vì căm tức. Trong số trên 2 Triệu đảng viên CSVN, chỉ có khoảng 10,000 đảng viên cao cấp là có quyền lợi và quyền lực. Hầu hết số nầy giàu có nhờ tham nhũng và họ cũng muốn hạ cánh an toàn. Những ngày tới, chính các Đảng Viên nầy sẽ là những kẻ muốn thay đổi chế độ hơn ai cả và tin chắc rằng vận trời tốt đẹp sẽ đến với Việt Nam rất gần chứ không phải đợi đến năm 2014. Sấm Trạng Trình 500 năm về trước sẽ ứng nghiệm và Thiên Ý của God & Jesus là Việt Nam sẽ có thay đổi mau chóng mà không ai cưỡng lại được. Chúa đã phán “Các con ta đừng sợ hãi” nên mới đây ở Miền Bắc Việt Nam đã có trường hợp người dân bắt giữ mấy Cán bộ Công An và đây là hiện tượng người dân không còn sợ hãi như điều tôi đã cảnh báo gởi đến các Quốc Gia ngày 03-3-2010 và đã đăng báo ngày 13-3-2010 rằng tất cả các chế độ độc tài, Cộng Sản trên toàn thế giới sẽ bị sụp đổ trước năm 2016. Chế độ CSVN cũng không nằm ngoại lệ được”.
 
Hạnh Dương
VietPress USA
26-3-2011.